Edit: Phong Nguyệt
An Mộc theo bản năng cúi đầu, liền nhìn đến cái đồ vật đang ngẩng đầu hùng dũng oai vệ kia……
An Mộc xấu hổ hận không thể có cái động trên mặt đất, chạy nhanh chui vào!
Cô nhắm hai mắt lại, “Chú, chú tiến vào làm gì!”
“Tiến vào đương nhiên là…… Làm cô.”
“……” Như vậy trực tiếp mang sắc thái cho lời nói, mang theo vô lại cùng lưu manh, nói là làm An Mộc trực tiếp mất đi sức chống cự!
Tuy rằng nhanh mồm dẻo miệng, chính là cái loại lời nói này, muốn cô trả lời như thế nào?
Người đàn ông này…… Người đàn ông này!
An Mộc cắn răng, đang ở thời điểm không biết nói gì, anh đột nhiên lại mở miệng, “Đương nhiên…… Hôm nay thân thể cô không được tốt, cho nên ta chỉ có thể nhịn.”
An Mộc nhẹ nhàng thở ra, “Biết ta không tốt, chú tiến vào làm gì?”
Phong Kiêu liếc nhìn cô một cái, trong ánh mắt mang theo ý cười nồng đậm, “Tiến vào phòng tắm có thể làm gì? Đương nhiên là tắm rửa.”
An Mộc:……
“Cánh tay ta bị thương, ngày hôm qua không tắm rửa, như thế nào, vật nhỏ cô không có chê trên người ta đầy mùi mồ hôi chứ?”
Mùi mồ hôi?
Hôm nay vẫn luôn dựa vào trên người của anh, nhưng thật ra không có ngửi được mùi mồ hôi, nhưng thật ra chỉ có hơi thở nam tính mát lạnh, làm cô cảm thấy mặt đỏ tai hồng.
“Hóa ra, là thật sự không chê!” Anh lại cười.
An Mộc lập tức cảm thấy mặt lại nóng lên giống như lửa đốt, “Ghét bỏ! Đương nhiên ghét bỏ! Thúi chết!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1614940/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.