Edit: Phong Nguyệt
Đã đều tra?
An Mộc cảm thấy kinh ngạc, từ khi bé gái này xuất hiện, mới bất quá qua nửa giờ, Phong Kiêu là khi nào nói sự tình cho Vệ Uy, Vệ Uy lại như thế nào nhanh chóng đều tra?
An Mộc phát ngốc, liền nghe được giọng nói ngắn gọn lưu loát phân phó của Phong Kiêu: “Nói.”
Vệ Uy mở miệng, “Thiếu gia, bé gái gọi là Hạ Thính Âm, tuổi tầm sáu bảy tuổi tổng cộng có 189 người, nhưng các đứa trẻ đều rất tốt, mà ta lấy ảnh đứa trẻ đi đều tra, phát hiện……”
Lời nói của Vệ Uy dừng lại, tựa hồ có điểm khó xử.
Phong Kiêu nhướng mày, “Nói.”
An Mộc cũng dựng lỗ tai lên.
Vệ Uy dừng một chút, lúc này mới mở miệng, “Không phát hiện bất luận cái gì.”
Phong Kiêu nghe nói như thế, con mắt hẹp dài nhíu lại.
An Mộc cũng sửng sốt, dẫn đầu mở miệng, “Cái gì kêu không phát hiện bất luận cái gì?”
Vệ Uy ho khan một tiếng, “Chính là nói, đứa trẻ đó có thân phận đặc thù, bị đặc vụ ẩn đi thân phận, hoặc là là…… Không xuất hiện trên thế giới này.”
Đặc vụ……
Loại ý tứ này, An Mộc cảm thấy cuộc sống của mình thật là xa xôi.
Cho nên cô theo bản năng bỏ qua cái này, trực tiếp đem suy nghĩ dừng cách nói ở trên.
Không xuất hiện trên thế giới này……
Lời này mà nói, đứa trẻ đó thật là xuyên qua mà đến?
Thật không thể tưởng tượng!
Nhưng đứa bé gái này, liền như vậy xinh xắn ngồi ở dưới lầu!
An Mộc mở to hai mắt nhìn, nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1615079/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.