Editor: Quỷ Quỷ
Ngôn Phi Thần vô cùng bất ngờ.
Giọng nói anh vừa nghe qua điện thoại….là của Hạ Tâm Băng tiền bối?
Bà ấy vừa nói….không có một đứa con gái như vậy?
Ngôn Phi Thần không hề hoài nghi sự chân thật trong lời nói của An Mộc, hơn nữa, chuyện này hoàn toàn không thể nói dối được, gương mặt của cô có thể chứng minh điều này.
Nhưng sao Hạ Tâm Băng có thể nói như vậy?
Phải là một người mẹ nhẫn tâm đến mức nào mới đối xử với con gái ruột của mình như vậy chứ!
Ngôn Phi Thần lập tức cảm thấy thông cảm cho An Mộc, anh luôn cảm giác cô có sự hờn dỗi với vị đại nhân vật này, nhưng giờ thì anh hoàn toàn hiểu ra rồi.
Chỉ cần là một người mẹ đủ tư cách, nhìn thấy con gái mình bị hàm oan, bị người ta mắng chửi, sẽ lập tức đứng ra làm sáng tỏ mọi chuyện, chẳng trách An Mộc nói cô vs bà ấy không hợp!
Ngôn Phi Thần cúp điện thoại, nhìn An Mộc có chút thương hại.
An Mộc không hiểu nhìn anh.
Thực ra loại chuyện này…
Nếu An Mộc tự nhận mình là con gái Hạ Tâm Băng trước, hoặc người ta sễ nghĩ cô ham hố nổi tiếng, hoặc cho rằng Hạ Tâm Băng lạnh lùng vô tình đến con gái mình cũng không quan tâm.
Cho nên An Mộc mới đồng ý để Ngôn Phi Thần thử một lần, để Hạ Tâm Băng lên tiếng trước, hai bên đều có lợi.
An Mộc không muốn bị người ta biết cô là đứa trẻ bị mẹ vứt bỏ, cô không cần người ta thương hại, cô chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/1615496/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.