Khải.. Anh không sao chứ? Đôi mắt ứa lệ nhìn về phía Gia Ái tỏ vẻ nhu nhược- Cô không được làm tổn thương anh ấy
Khải? Gọi thân mật đến vậy sao... Đáy mắt chua xót,cô cố gắng để lại chút lòng tin đối với hắn, mím chặt phím môi nhịn cho không được khóc, hít ngụm không khí lạnh, cô ngước nhìn thẳng vào đôi mắt hắn
- Cô ấy là ai?
- Cô ấy là.. Trần Khải không đành lòng cho cô biết cô ta là ai, sợ rằng khi cô biết sẽ tổn thương, đau lòng rồi lại rơi lệ vì hắn..hắn thật không nỡ!
Nhìn dáng vẻ do dự của hắn, Tần Mai Linh bực dọc, thập phần ngây thơ đáp trả Gia Ái
- Tôi là Tần Mai Linh! Người anh ấy yêu nhất! Thương nhất..! Anh ấy đã từng hứa với tôi cả đời này bảo vệ tôi
Người anh yêu nhất? Thương nhất..? Tần Mai Linh ư?. Ngửa mặt lên trời xanh, cười chua xót, phải rồi! Tần Mai Linh cái tên này cô đã nghe rất nhiều lần. Đây là người con gái hắn điên cuồng thương nhớ, điên cuồng bảo bọc đây mà
Một lần nữa, cô cố chấp hi vọng hắn cho cô niềm tin
- Anh yêu cô ấy?
Không! Hãy trả lời là không phải đi, làm ơn! Nội tâm cô kêu gào thảm thiết. Nếu thực sự như lời cô ta nói, vậy hắn tột cùng đối với cô là loại tình cảm gì.. Đùa giỡn?
Trần Khải khựng người, hắn biết cô đang rất đau lòng.
- Tiểu Ái..
- Đừng gọi tên em! Có hay không! Nước mắt lăn dài, cô giận dữ gào thét. Thái độ này rõ ràng là Tần Mai Linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-dung-den-day/124558/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.