- Cháu nhìn cũng đẹp mắt, chú Mạc chú thấy dây chuyền này của cháu đẹp mắt chứ? - Viên Tử đắc ý rướn cổ lên, như đứa trẻ muốn ăn đường, khoe ra dây chuyền thạch anh màu đỏ nhạt, làm thành hình trái tim bên trong khảm kim cương trên cổ.
- Đẹp mắt đẹp mắt, Viên Tử là một mỹ nhân nhỏ đeo cái gì cũng đẹp mắt! - Mạc Trường Thắng vui vẻ khen ngợi.
- Tất nhiên, Giai Giai, Bảo Bối các cậu có nghe thấy không, chú nói tớ là mỹ nhân nhỏ đấy! - Viên Tử đắc ý hả hê nói xong, kiêu ngạo ngẩng đầu, ưỡn ngực.
Mạc Bảo Bối khoa trương nhìn Viên Tử từ trên xuống dưới, sau đó cười lớn, Viên Tử giận đến hai tay nắm quyền, hận không thể chặn miệng Mạc Bảo Bối lại, nhưng biết rõ mình đánh không lại Mạc Bảo Bối nên chỉ có thể duy trì tức giận, diễnđàn lê.quý,đ/ôn trông đợi Tề Giai giúp đỡ.
- Ừ, sau này sẽ là đại mỹ nhân. - Tề Giai nhàn nhạt nhìn lướt qua, sóng nước chẳng xao nói, hoàn toàn không bị sóng ngầm bí mật của hai người ảnh hưởng đến.
Mạc Trường Thắng và Lý Tố Tố nhìn nhau một cái, cảm thấy mấy thiếu nữ cãi nhau rất ấm áp, mỉm cười giúp đối phương thêm thức ăn, khiến ấm áp này càng thêm tràn lan ra.
Sau đó ăn trái cây trên ghế sofa ở phòng khách.
Thím Lưu bê trái cây đã ướp lạnh tốt lên, trước tiên Viên Tử lập tức đưa tay bốc anh đào lên nhét vào trong miệng, bắt đầu ăn nồng nhiệt.
- Máy ăn. - Tề Giai cười nói, nhìn Viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-khong-thuan-ba-xa-luu-manh/1543577/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.