Bởi vì thời điểm cô tắm mới nhìn rõ thì ra trên người có đủ các loại dấu vết, vì che dấu, cô chỉ có thể ra hạ sách này thôi.
Từ từ di chuyển đến cầu thang lầu một, Mạc Bảo Bối ngửi thấy một mùi thơm, bụng lập tức kêu lên ọc ọc, bây giờ đã là một giờ trưa, bụng của cô không đói mới lạ.
Đang lúc Mạc Bảo Bối nghĩ có nên vác cái mặt thật dày đi ăn cái gì đó không, Mạc Bảo Bối nghe được âm thanh quen thuộc.
- Bảo Bối còn chưa tỉnh? Không phải chứ? Bình thường cậu ấy có thể ngủ nhưng cũng sẽ không đến tận lúc này? - Viên Tử kêu lên.
Thì ra mấy người chị em tốt đã lâu không thấy mặt Mạc Bảo Bối, vì vậy cùng nhau giao hẹn tới nhà Ross thăm, không ngờ Ross dám nói vẫn chưa rời giường.
Viên Tử kêu lên hù sợ Mạc Bảo Bối, hiện tại đi ra ngoài với dáng vẻ này, vậy thì chuyện tối qua nhất định không thể gạt được ánh mắt của Giai Giai và Bán Hạ. d>iễn đàn l..ê quý đ?ôn Nghĩ đi nghĩ lại, Mạc Bảo Bối quyết định bản thân vẫn nên chọn quay về phòng giả vờ ngủ, tránh khỏi bị cười nhạo.
Vốn là mình phải ra đòn, kết quả cuối cùng lại là mình bị phản công, còn làm cho dạ dày không thoải mái. Tối qua uống nhiều rượu vậy quả thật là đã tạo thành tổn thương rất lớn đối với dạ dày, cũng không biết bây giờ Ross như thế nào?
Mạc Bảo Bối nghĩ tới, đột nhiên lại lắc đầu một cái, bệnh thần kinh, quan tâm cái đại sắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-khong-thuan-ba-xa-luu-manh/1543693/quyen-2-chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.