Cuối cùng lễ trao giải cũng kết thúc trong tiếng vỗ tay náo nhiệt của khán giả.
An Mạch ngồi trong đại sảnh, gửi hình ảnh chữ ký vừa xin được cho Thịnh Lan, đồng thời cũng nhắn cô ấy chuẩn bị tới gặp Dã Long Thiên Linh.
“Cảm ơn anh, cậu chủ!” Thịnh Lan trả lời rồi hỏi: “Hôm nay cả Gia Bảo cũng tới chứ?”
“Không biết nữa, anh đang định đi tìm cô ấy đây.
Sau khi trao giải, cô ấy đã rời đi, đến bây giờ vẫn chưa trở lại”
“Em có mang quà cho cô ấy”
“Còn anh thì sao?”
“Cái gì cơ?”
“Món quà của anh ấy”
Phía bên kia rất lâu không hề có phản ứng gì, mãi sau mới nghe tiếng Thịnh Lan cười khẽ rồi xin lỗi: “Xin lỗi cậu chủ, em quên mất”
“Em nhờ anh giúp đỡ nhưng lại chỉ chuẩn bị quà cho Gia Bảo, còn anh thì không có gì sao?”
“Không phải anh đang muốn trốn em à?”
An Mạch không muốn trả lời.
Như vậy cũng tốt.
Anh có thể vạch rõ ranh giới với cô, sau này cũng sẽ không bị vướng bận quá nhiều việc, làm phiền tới cô trong tương lai.
Chờ khá lâu vẫn không thấy Ngọc Linh xuất hiện, An Mạch đành phải nhờ Dã Long Thiên Linh cùng nhau đi tìm cô.
Vừa hay, Ngọc Linh cũng đã bình tĩnh trở lại, ra khỏi phòng nghỉ, gặp bọn họ tại hành lang khách sạn.
“Quan Thịnh, anh tới phòng nghỉ của tôi thay đồ trước đi” Ngọc Linh đã thay quần áo chỉnh tề, đưa chìa khóa phòng cho An Mạch.
“Không cần đâu, tôi cứ mặc thế này cũng được.”
“Như vậy cũng tốt.
Fan của tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-la-chien-than/1116110/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.