Chiếc xe lao đi trên con đường vắng tanh.
Đèn đường tỏa ra ánh sáng vàng vọt leo lét, chiếu sáng màn mưa dày đặc.
Vừa tập trung lái xe vừa liếc mắt nhìn người ngồi cạnh.
Cô không ngừng xoắn hai tay vào nhau, đây là thói quen khi căng thẳng và lo lắng.
Hắn thở dài, lôi từ trong túi ra một thanh chocolate, đưa sang cho cô.
“Em cầm lấy ăn đi.”
Người ta nói khi tâm trạng không tốt, ăn đồ ngọt sẽ có hiệu quả làm tâm trạng khá hơn.
Cô nhìn hắn bằng ánh mắt kì quái, trông hắn không giống một người đàn ông ngọt ngào nhét chocolate vào trong túi áo.
“Giờ anh còn nhét cả thứ này vào túi áo nữa à?”
Không nghĩ cô lại hỏi như vậy, hắn mất tự nhiên đưa tay lên vuốt mũi, nói:
“Tiện tay nhặt trong phòng tiếp đối tác sáng nay, nghĩ rằng em sẽ thích nên mang về cho em.
Hồi nãy quên mất không đưa, giờ mới nhớ ra.”
Cô bật cười, không tiếp tục trêu đùa làm khó hắn nữa, bóc giấy gói của chocolate ra.
Chỉ một chút xíu tương tác như vậy, mà tâm trạng nặng nề của cô đã nhẹ nhõm hơn nhiều, đúng là có người bầu bạn bên cạnh bao giờ cũng tốt hơn.
Chocolate vừa đắng vừa ngọt, trong vị ngọt có vị đắng nhè nhẹ, trong vị đắng lại có vị ngọt nồng đậm.
Không biết ai đã nói vị vừa đắng vừa ngọt của thứ này giống như vị của tình yêu, mà giờ phút này, chocolate bị túi áo hắn ủ cho hơi chảy nước vào miệng cô lại ngọt đến kì lạ.
Ngọt hơn tất cả những vị ngọt cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-ngay-ngay-gui-don-ly-hon-cho-toi/1395074/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.