Tô Yến Nhi cũng không thay đổi quá nhiều.
Vẫn mang dáng vẻ giống như trước đây, ngoan ngoãn yếu ớt, nhưng cũng có thêm mấy phần quyến rũ trưởng thành.
Cô ta ngồi xuống ghế đối diện Tô Ánh Nguyệt, im lặng quan sát cô: “Ánh Nguyệt, trở về rồi sao không về thăm nhà?”
Tô Ánh Nguyệt mím môi mang theo nụ cười nhẹ, trong mắt tràn đầy lạnh lùng.
“Cho dù tôi không về thì cô cũng tới tìm tôi mà, không phải sao?”
Năm đó, cô là thua trong tay Tô Yến Nhi.
Cái chết của con cô, cũng có phần của cô ta.
Mà Tô Yến Nhi còn có thể ngồi ở đây nói chuyện với cô như không có chuyện gì.
Tô Ánh Nguyệt càng nghĩ, hận thù tích góp từng chút một trong lòng càng nhiều hơn, cánh tay khoanh trước ngực vô thức siết chặt.
“Ánh Nguyệt, cô đang nói gì thế, dù sao chúng ta cũng là người một nhà mà.”
Tô Yến Nhi nói chuyện, lẳng lặng vươn tay vén tóc.
Tuy nhìn vẻ bề ngoài, Tô Ánh Nguyệt trừ gầy hơn một chút cũng không khác gì trước kia, nhưng cô ta lại cảm thấy ánh mắt Tô Ánh Nguyệt nhìn mình hơi đáng sợ.
Chẳng lẽ… Tô Ánh Nguyệt biết chuyện năm đó là cô ta làm?
Nghĩ như vậy, Tô Yến Nhi vô thức thấy ớn lạnh.
Cô ta biết truyền thông Hải Nguyệt là nhà họ Phong của Cảnh Thành mua lại, nhưng không chắc chắn nhà họ Phong có quan hệ gì với Tô Ánh Nguyệt.
Mà rốt cuộc vì sao Tô Ánh Nguyệt lại biến mất hai năm, cô ta cũng không thể biết được.
Cũng may, Tô Ánh Nguyệt và Trần Minh Tân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ong-xa-than-bi/2322959/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.