Sau khi được Yến Dực đồng ý tại Giáo Tràng, tâm trạng kích động của thiếu niên cuối cùng cũng không cách nào đè nén nổi, lập tức tìm đến Tây Uyển, tiện tay thưởng cho Triệu ma ma hai chiếc bánh vàng.
“Huệ Nương bị phong hàn, giờ thế nào rồi?” Yến Tín vẫn muốn đích thân mang tin tốt này đến nói với nàng.
Triệu ma ma đáp: “Lão nô ngày ngày đều tới xem qua, hai hôm nay rõ ràng Tống nương tử đã đỡ hơn nhiều rồi.”
“Vậy thì tốt.” Yến Tín nói, “Ta sẽ chờ nàng ở trong đình, bảo nàng cứ thong thả thay y phục, đừng vội vàng.”
Vừa nhắc tới Tống Tri Huệ, nét mặt Yến Tín liền nhu hòa, ấm áp chẳng che giấu được.
Tống Tri Huệ cố ý để mình nhiễm phong hàn cũng là vì chuyện này, vốn chẳng nặng nề gì, lại thêm các loại dược liệu Yến Tín đưa tới, bệnh đã sớm khỏi bảy tám phần, nàng chỉ là cố ý chưa xuất hiện, để kích thiếu niên kia một trận.
Hiện tại xem ra đã có tác dụng, nếu không hắn cũng không đến nỗi sốt ruột mà đích thân tìm đến Tây Uyển thế này. Hơn nữa nghe Triệu ma ma nói, hắn còn đường hoàng từ cửa chính đi vào—lấy tính tình Yến Tín, có thể làm ra chuyện như thế, thì việc hẳn là đã ổn thỏa rồi.
Ở lại phủ này, nàng căn bản không có đường thoát. Chỉ có trở thành người bên cạnh Yến Tín, nàng mới mong tìm được cơ hội rời đi. Chỉ là không ngờ, sự tình lại tiến triển thuận lợi đến vậy.
Tống Tri Huệ đã chờ ngày này từ lâu. Nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pha-lung-tien-uyen-ky-linh/2731277/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.