Bạc Vận Đan do hồ ly ngưng tụ trước đó dùng rất tốt, tuy rằng tác dụng phụ không hề nhỏ.
Nếu lúc đó không gặp được Lăng Huyền, có lẽ sẽ gặp phải phiền toái.
Có lần đầu, Sở Mộ Vân đương nhiên không để xảy ra lần thứ hai.
Xét đến cùng thì Bạc Vận Đan vẫn chưa hoàn thiện, tu vi của hồ ly nhỏ vẫn không đủ, bị ép tạo ra không đáng tin cậy, cuối cùng vẫn là hắn dùng giúp nó đột phá.
Vì vậy Sở Mộ Vân bắt đầu đốc thúc hồ ly nhỏ.
Sở Mộ Vân ở lại thành Mộ Quang, sống trong sân viện này nên hồ ly nhỏ đương nhiên phải kiềm chế lại.
Tuy buổi tối vẫn cùng hai anh em kia "gắn bó keo sơn", nhưng cũng không hoang đường đến mức tuyên dâm vào ban ngày.
Khi Sở Mộ Vân đến kiểm tra hồ ly nhỏ, nó thậm chí còn dũng cảm trêu ghẹo vài câu.
"A Mộc ca, vị soái ca tóc đỏ lúc trước đâu?" Nó đang nhắc tới Lăng Huyền.
Lúc ấy tuy Sở Mộ Vân đánh ngất hồ ly nhỏ, nhưng sau đó hắn và Lăng Huyền lại ở nhờ chỗ nó một đêm.
Tuy hồ ly nhỏ không có bản lĩnh gì, tuy nhiên khứu giác lại cmnr, nhìn một cái là biết chuyện gì xảy ra giữa hai người họ.
Trước đó nó vẫn không tin Sở Mộ Vân là thụ, nhưng sau khi gặp Lăng Huyền lại không thể không tin.
Tục ngữ có câu hai công gặp nhau ắt sẽ có một thụ. Xem ra hai người này không chỉ mới ở bên nhau vài năm, vẻ mặt ăn ý kia cũng không giống như đối tượng tình một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phai-cau-hon-voi-bay-nam-nhan-lam-sao-bay-gio/1767496/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.