Lăng Huyền? Phẫn Nộ?
Đầu Sở Mộ Vân nhảy số cực nhanh, chỉ cần đôi ba câu đã khiến hắn liên tưởng đến không ít chuyện.
Thân thế của cơ thể bất tử này tên là Lăng Mộc, thuộc về Lăng Vân Tông. Còn danh xưng chó trông cửa cũng có chút sâu xa. Nếu không như vậy thì sau khi bị Lăng Huyền giết chết, trở thành một đống xương cốt đã không thể vang danh ở đây.
Dạ Kiếm Hàn giết hắn bốn lần, bốn lần đều sống lại trong một thời gian ngắn. Vì sao lần đầu tiên lại biến thành xương cốt?
Là đã chết thật ư? Hay là do sau khi hắn đến mới sống lại?
Vấn đề có rất nhiều, nhưng dưới tình huống thiếu manh mối thì khó mà thông suốt.
Sở Mộ Vân vô cùng hiểu sáu từ châm ngôn "không thể đi đến kết luận", vì vậy ngừng suy nghĩ.
Sau khi người kia hô tên Lăng Mộc, rất nhiều tu sĩ có ý định rút lui.
Xem ra bọn họ phần lớn không biết mặt Lăng Mộc nhưng tên Lăng Mộc lại như sấm bên tai.
Cũng may... từ trước đến nay Dạ Kiếm Hàn lười giết kẻ yếu, kẻ có thể chết dưới tay y đều có thực lực ngang nhau.
Dạ Kiếm Hàn vốn đã có sức mạnh đáng sợ, cộng thêm một chó săn nhỏ Lăng Mộc... Nhóm người này không nhanh chân bỏ chạy đã là rất can đảm rồi.
Sở Mộ Vân nghĩ tới nghĩ lui, Dạ Kiếm Hàn lại dứt khoát ra tay.
Nếu không ra tay, đám người này sẽ bỏ chạy hết.
Con mồi đến miệng lại để cho trốn đi không phải là phong cách của Tham ăn.
Tuy nói không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phai-cau-hon-voi-bay-nam-nhan-lam-sao-bay-gio/1767596/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.