- Đứng lại, nộp lộ phí, một người một bách - Tên canh cửa thành Ất nói.
Lạc Phi trợn mắt:
- Cướp, ăn cướp à.
Tên canh cửa Giáp lạnh lùng đáp:
- Nộp thì vào, không thì cút.
Từ trong xe ngựa một túi tiền bay ra, rơi vào tay tên lính Giáp. Âu Dạ Trưởng Lão nói:
- Chúng ta đi.
- Đợi đã. - Tên lính Ất cản lại - Con ngựa và con trâu này cũng phải nộp tiền.
Lạc Phi đen mặt, quát:
- Con mẹ nó, ta nhịn các ngươi hơi lâu rồi đấy. - Nó định xông lên thì Ngô Vân cản nó lại. Ném thêm cho lính canh cửa thêm hai bách, nói:
- Đồ vô sỉ ngu ngốc, bọn họ đều là cường giả Lục Trọng Thiên trở lên a. Chúng ta đến đây để tham gia Kỳ Tuyển Chọn, chứ không phải đến gây chuyện. Đi thôi.
Lạc Phi hừ lạnh, dù rằng nó biết hai tên này đều không phải đối thủ của Lạc Vũ, Như Hoa. Nhưng nó cũng không muốn làm phiền đến họ. Nó lẩm bẩm:
- Thôi thì đi.
Hai tên canh cửa Ất Giáp cười lạnh nhìn đoàn người dần dần đi sâu vào thành. Lạc Phi vẫn còn ấm ức, nói:
- Tiểu Vân Vân, hay là chúng ta quay lại cướp lại tiền đi.
Ngô Vân khóc cười không xong, lên Lạc Phi này thật là một tên mê tiền không cần mạng a:
- Đồ vô sỉ, ngươi cướp không được. Ngươi có để ý người ở đây đều da trắng nhợt nhạt, ốm yếu bệnh tật không?
Lạc Phi giật mình nhìn quanh, dân trong thành chỉ lưa thưa vài người. Con đường rất lớn nhưng hai bên không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pham-nhan-lo/278655/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.