Hầu Hùng hừ lạnh:
- Tốt, để ta xem ngươi có bản lĩnh như cái miệng của ngươi không.
Hắn lập tức bung tốc độ, thân hình biến mất, xuất hiện trên đầu Lam Ngư, một quyền đấm xuống. Lam Ngư dùng chính vũ khí của Hầu Hùng đập ngược lại, một tay bắt ấn quyết:
- Âm Dương Song Ngư, Kính Phản Thế Giới.
Hầu Hùng ngay lập tức bị cố định trên không trung, trúng một gậy bay thẳng tắp xuống mặt đất, đánh sập một khoảng rừng lớn. Dưới chân Lam Hi hiển hóa thành một tấm kính cực lớn, trong tấm kính là Hầu Hùng và phạm vi mười trượng xung quanh hắn. Một chân Lam Ngư đạp xuống.
Ngay lúc đó Hầu Hùng phun ra một ngụm máu, gầm lên:
- Hầu Tộc Chân Quyết, Bất Tử Thân!
Choang!
Kính vỡ!
Cả một vùng đất mười trượng lấy trung tâm là Hầu Hùng cũng "vỡ" tan theo từng mảnh kính, vô cùng quỷ dị. Kính vỡ như thế nào, đất đai, cây cối bên dưới "vỡ" đúng theo hình dạng như thế. Tuy nhiên Hầu Hùng vẫn chưa chết, hắn lao ra khỏi vùng đất hỗn loạn, cả người đầy máu, thở hổn hển.
- Ngươi đã đột phá Lục Trọng Thiên!
- Đúng, ta đã đột phá. Thế nên, ngươi chết! Âm Dương Song Ngư, Nhất Tuyến Thiên.
Ầm...
Hầu Hùng ngã xuống đất, đầu hắn lăn qua một bên. Một đời thiên kiêu Hầu Tộc, chết!
***
Phụng Nhi khó nhọc mở mắt, mắt tiểu cô nương đang dần mờ đi. Chỉ còn cảm nhận được sự đau đớn, cả linh hồn lẫn thể xác. Cô bé tự trách mình đã không nghe lời Thiên Tinh đại ca, cô bé tự trách mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pham-nhan-lo/713942/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.