Edit + beta: Iris
Quản Đồng nói: "Eo ta không có vết bớt."
Quỷ Bà lẳng lặng nhìn nàng, không nói gì.
Quản Đồng tưởng bà không tin: "Quỷ Bà à, trên eo ta thật sự không có bớt nào hết."
Ô Hi cũng đứng ra chứng minh: "Lúc nhỏ con có tắm chung với mẹ, trên eo mẹ thật sự không có bớt, nhưng chỗ sườn eo thì có năm nốt ruồi son."
Lông mi Quỷ Bà khẽ run, nhanh chóng rũ mí mắt ngăn người khác nhìn thấy suy nghĩ của bà.
Ô Nhược thở dài: "Quỷ Bà nghe rồi chứ? Bây giờ đã hết hy vọng chưa?"
Quỷ Bà nhanh chóng xoay người rời khỏi phòng Quản Đồng.
"Quỷ Bà trông rất đau khổ." Ô Hi nói.
Ô Nhược nói: "Ta dẫn Quỷ Bà về phòng."
Cậu đi ra ngoài, yên lặng bồi phía sau Quỷ Bà, nghe bà che miệng nghẹn ngào khóc, tựa như khổ sở nhưng lại như xen lẫn vui mừng.
Vui mừng? Ô Nhược cau mày. Rõ ràng Quỷ Bà đang khóc, nhưng cậu lại cảm thấy bà đang rất vui vẻ, là cậu nghĩ nhiều rồi sao.
Ô Nhược bồi bà về phòng, an ủi vài câu rồi về lại phòng Ô Trúc.
Ô Trúc quan tâm hỏi: "Quỷ Bà sao rồi?"
Ô Nhược vừa cởi y phục ngoài, vừa nói: "Chắc là bà ấy thừa dịp đại tẩu và Cức Hi không có trong phủ, cha lại bị thương nên mới lén chạy đến xem mẹ thay y phục, không ngờ đệ lại canh giữ giúp mẹ cả đêm nên bị đệ bắt gặp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-2-phe-the-trung-sinh/1894965/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.