Edit + beta: Iris
Sáng sớm hôm sau, ăn sáng xong, sư Bảo đến Hành Tinh Cung dạy Đản Đản và Tiểu Tiểu luyện chữ.
Ô Nhược thừa dịp tụi nhỏ học tập, vội làm cho xong chuyện của cậu.
Vốn tưởng có thể thanh thản làm việc, không ngờ cả buổi sáng toàn nghe thấy tiếng sư Bảo rống giận với Đản Đản.
"Đại điện hạ, mời ngài cất đồ chơi đi."
Tiếng sư Bảo rống giận lại truyền đến từ phòng đối diện, làm cái tay đang vẽ phù lên đan dược của Ô Nhược chệch đi, hư luôn viên đan dược.
Ô Nhược cạn lời lắc đầu, đi đến phòng đối diện, tịch thu toàn bộ đồ chơi của Đản Đản.
Đản Đản không vui bĩu môi.
Ô Nhược quay mặt đi, không nhìn khuôn mặt nhỏ đáng thương hề hề của bé nữa: "Nào tan học sẽ trả lại cho con."
Đản Đản ủy khuất nói: "Nhưng mà chữ sư Bảo dạy, con đều biết cả rồi."
Sư Bảo sửng sốt: "Đều biết cả?"
Hắn chỉ nói một lần liền nhớ rồi?
Đản Đản gật đầu.
Tiểu Tiểu ngoan ngoãn nói: "Ca ca rất thông minh, chỉ là không chịu ngồi yên thôi."
Sư bảo giật giật khóe mắt.
Đâu chỉ là ngồi không yên, căn bản là tâm không tịnh, cả buổi sáng không phải là ăn vụng điểm tâm thì chơi đồ chơi, hoặc là chọc kiến dưới đất, còn thích quấy rầy nhị điện hạ, từ đầu tới đuôi không rảnh nổi.
Ô Nhược hỏi: "Vậy con viết được không?"
Đản Đản lắc đầu.
Tiểu Tiểu kéo y phục Ô Nhược: "Cha, chúng con muốn nhận mặt chữ xong mới luyện chữ."
Ô Nhược nhìn đôi tay nhỏ xíu của bọn nhỏ, quả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-2-phe-the-trung-sinh/1894991/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.