Lâm Đoàn Nghĩa nghe tiếng nhìn lại thấy người vừa nói là một lão nhân chừng năm mươi tuổi bị trúng kiếm cụt mất một chân nằm dưới đất, vội đến gần nói:
- Xin lão trượng chớ hiểu lầm ...
Lão nhân gượng nhổm người lên quát:
- Hiểu lầm gì? Ba người vừa rồi rõ ràng là đồng bọn của ngươi, một bên đấm một bên xoa. Ngươi có thể lừa người khác chớ sao bịp được Thông Thiên Hiểu ta?
Lâm Đoàn Nghĩa thất kinh hỏi:
- Lão trượng là Độ tiền bối ở Cửu Hoa phái?
Lão nhân tự xưng Thông Thiên Hiểu đáp:
- Không sai.
Phương Đạt nhìn ca ca cười nói:
- Lão nhi này đã tới quỷ môn quan rồi mà còn hồ đồ chưa rõ trắng đen, thế mà cũng tự xưng là Thông Thiên Hiểu.
Độ lão nhân tức giận quát lên:
- Ngươi nói gì?
Phương Đạt thản nhiên đáp:
- Ta cười ngươi sắp chết mà chưa tỉnh ngộ.
Lâm Đoàn Nghĩa vội can ngăn:
- Sư muội người ta đang bị thương đừng làm lão trượng thêm tức giận.
Phương Đạt liếc xéo chàng đáp:
- Đối với loại hồ đồ đó thì giúp chỉ bằng thừa thôi.
Rồi vậy Phương Thông nói:
- Chúng ta đi thôi.
Dứt lời lướt đi.
Lâm Đoàn Nghĩa thấy hai huynh muội đi rồi mình không có thuốc chữa thương, cúi xuống thấy chân lão nhân đã bị bế huyệt cầm máu liền nói:
- Lão trượng hãy bảo trọng, tại hạ nhất định sẽ tra rõ chuyện này.
Lão nhân quát lên:
- Đồ lòng lang dạ sói cút đi.
Lâm Đoàn Nghĩa không biết nói gì đành đuổi theo Phương gia huynh muội.
Phương Đạt hỏi:
- Huynh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-dien-doc-lang/2638294/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.