"Cậu nói cái gì?" Moebius buông văn kiện trong tay xuống, đan mười ngón tay vào nhau, mái tóc dài màu bạc xõa trên vai, chiếc cài áo màu bạc kim trước ngực lập lòe ánh sáng lạnh băng: "Chuyện ngày hôm nay Lâm Trường Trạch không truy cứu?"
Nhân ảnh giả thuyết trước mặt y nói: "Đúng vậy.
Hình như Cố Đình tướng quân rất thích Lâm Trường Trạch."
"Bạch Tử An phản ứng thế nào."
"A, Bạch thiếu gia cười một lúc, cười rất..." Người nọ thoáng dừng, tựa hồ đang tìm từ ngữ: "Thân thiết? Sau lại tức giận, Cố Đình tướng quân rời đi cậu ấy còn đuổi theo Lâm Trường Trạch, tôi không dám tiếp cận quá gần."
"Hiểu rồi." Moebius nhấc bút máy lên gạch nét trên folder, rồi dừng lại.
"Nếu không còn chuyện gì khác thuộc hạ xin phép lui xuống trước."
Moebius siết chặt bút máy, một cảm giác nóng nảy buồn bả không tên nổi lên trong lòng.
Em thích Cố Đình đến vậy sao.....
Moebius trầm giọng nói: "Đảm bảo an toàn cho Bạch Tử An."
"Vâng."
Moebius vung tay, nhân ảnh giả thuyết hóa thành ánh sáng rồi biến mất.
.........
Bạch Tử An đột nhiên bật dậy từ trong chăn, tóc tai bù xù: "Vãi lúa, mấy giờ rồi, tao muộn giờ rồi."
"Bây giờ là 9 giờ, cậu đi cũng không kịp nữa, hơn nữa hôm nay không phải đi học." Hệ thống nói.
"À."
Bạch Tử An duỗi cái eo lười, một lần nữa trở vào trong ổ chăn.
Ngày hôm qua cậu về đến nơi đóng cửa phòng đập mấy cái chai rượu tượng trưng tính biểu đạt mình đang rất tức giận sau đó bắt đầu cứng ngắc theo dõi bộ phim đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-dien-han-bi-bat-lam-doan-sung/189124/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.