Edit: Mei A Mei
(...) Trần Nhữ Tâm bất lực dựa vào người anh. Lúc này quần áo cô xộc xệch, mà Trần Linh Thiệu lại không để cô có bất cứ cơ hội chống cự nào.
Nhưng Trần Nhữ Tâm chưa "động" được. Không phải vì cô không muốn, mà do cô đã chẳng còn là con người nữa rồi.
Cho nên, nhất quyết không được.
Cô giãy dụa lắc đầu, không được đâu.
Du͙ƈ vọиɠ thiêu cháy lý trí anh, nhưng rốt cục Trần Linh Thiệu thật sự không cưỡng ép cô nữa, chẳng qua anh vẫn bị du͙ƈ vọиɠ khống chế, thân thể trở nên đặc biệt khó chịu. Thân dưới trướng đau khiến khuôn mặt anh lộ vẻ khổ sở. Anh cúi đầu, tiếng rêи ɾỉ trào ra từ cổ họng, hơi thở hỗn loạn không thể giấu nổi sự thỉnh cầu của du͙ƈ vọиɠ.
Trần Linh Thiệu cố nén rồi buông tay cô ra, cũng không dùng dị năng ảnh hưởng đến cô nữa. Anh cố gắng để giọng mình nghe bình tĩnh hơn chút, "Ôm cổ tôi đi."
Trần Nhữ Tâm nghe lời làm theo.
Lại giúp cô sửa sang quần áo thật tốt, một lớp mồ hôi mịn toát ra trên trán Trần Linh Thiệu, chứng tỏ bây giờ anh hơi khó nhọc. Đối diện với việc bị du͙ƈ vọиɠ đàn ông hành hạ mà trước đó bản thân chưa bao giờ trải qua, Trần Linh Thiệu cảm giác đau tới độ khó kìm nổi. Trước hết phải tìm chỗ nào tỉnh táo một lát mới được, bằng không anh sẽ chẳng nhịn được mà...
Anh hít thật sâu một hơi, ôm lấy cô, "Đợi đám người kia đi xa, tôi sẽ lập tức trở về. Em đừng đi lung tung." Nói rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-dien-nam-nuoi-nhot-ta-toi-bi-ke-phan-dien-nuoi-nhot/1894641/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.