Tan làm, Giang Nại tự mình lái xe về.
Khi đến gara, tình cờ gặp được Lý Thanh Tễ cũng vừa về đến.
Hình như hôm nay anh đã đến thẳng Tư Ninh Đặc, đến bây giờ mới trở về nhà.
Giang Nại tự nhiên cùng anh đi lên lầu, vừa vào cửa đã nhìn thấy túi đựng ván trượt tuyết đặt ở một bên.
Giang Nại nói: “Hôm qua Lục Phong đã giúp anh mang ván trượt tuyết và những thứ khác về đây, nhưng mà tôi không biết để ở đâu, nên đã bảo dì giúp việc đặt tạm ở đó, không cần dọn dẹp.”
Lý Thanh Tễ: “Của em đặt ở đâu?”
Giang Nại: “Đặt trong tủ.”
“Ừm, vậy của tôi cũng để ở đó.” Lý Thanh Tễ cúi người cầm túi đựng ván trượt lên: “Có hứng thú không?”
“Cái gì?”
“Tôi nói sau khi trượt tuyết lần này.”
Giang Nại: “Vâng, chơi rất vui.”
Lý Thanh Tễ: “Lần sau có thể đi Tân Cương. Tuyết ở đó cũng không tệ.”
Giang Nại sửng sốt một lúc rồi gật đầu.
Lý Thanh Tễ mang túi ván tuyết đi vào kho chứa đồ, lúc này dì giúp việc trong nhà cũng đang nấu ăn, Giang Nại quay về phòng tắm rửa rồi đi ra ngoài ăn cơm.
Ăn cơm xong, có lẽ Lý Thanh Tễ vẫn chưa thích nghi được với việc bị lệch múi giờ nên về phòng nghỉ ngơi, anh đi vào phòng ngủ phụ.
Giang Nại cũng không có gì ngạc nhiên, mặc dù lúc ở Mỹ hai người ngủ chung giường, nhưng ở đây bọn họ vẫn luôn ngủ riêng giường, anh ngủ ở phòng ngủ phụ là chuyện bình thường.
Giang Nại không có ý kiến gì, cô ngồi trên ghế sô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phan-hoi-sau-hon-nhan/1318669/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.