Em có thể hôn chị không, Trịnh Đinh Vũ? * Đầu tháng 3 năm 2011, Thẩm Luyện vượt qua kỳ thi đầy ngoạn mục, với số điểm EJU 751 và TOEFL 108, được nhận vào ngành Dược hệ 4 năm của Đại học Tokyo, trở thành một huyền thoại trong lứa du học sinh năm đó. Cô không nói với bất kỳ người thân nào trong nước về tin vui này, bởi người cô quan tâm chỉ có Trịnh Đinh Vũ, cô chỉ muốn chia sẻ thành công và niềm vui này với Trịnh Đinh Vũ mà thôi. Cô nhìn ra được rằng Trịnh Đinh Vũ vui mừng hơn bất kỳ ai — khi cô đưa cho Trịnh Đinh Vũ xem trang web thông báo trúng tuyển và nói rằng mình đã được nhận, trên gương mặt Trịnh Đinh Vũ chợt nở nụ cười rạng rỡ nhất kể từ khi cả hai quen nhau, thậm chí không kìm được mà vừa vỗ tay vừa xoay một vòng tại chỗ, giống hệt một đứa trẻ nhỏ khi điều ước to lớn của mình được thực hiện. Thẩm Luyện cũng không kìm được, cong môi bật cười theo. Trịnh Đinh Vũ nói rằng hai ngày nữa nàng sẽ được nghỉ, muốn mời Thẩm Luyện đi ăn một bữa, một là để chúc mừng cô đậu vào Đại học Tokyo, hai là để khen thưởng cho quãng thời gian dài cô đã nỗ lực học tập vất vả. Thẩm Luyện từ chối, cô nói: "Lẽ ra phải là em mời chị mới đúng, cảm ơn chị đã giúp đỡ và chăm sóc em suốt thời gian qua." "Cho em một cơ hội đi, Trịnh Đinh Vũ." Cô chân thành nhìn nàng. Trịnh Đinh Vũ nhìn cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoa-ngay-dong-man-nhien/2787699/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.