Tô Vi Sơ xử lý xong công việc, từ phòng làm việc ra ngoài đã hơn 12 giờ. Ra ngoài, đầu tiên là anh liếc nhìn về phía phòng vẽ tranh, cửa phòng đóng chặt, không một tia sáng, chắc là đã về phòng ngủ rồi. Vì thế, anh đóng cửa phòng làm việc lại, tiện đà nhẹ nhàng vặn mở cửa phòng ngủ bên cạnh.
Đèn lớn trong phòng ngủ đều đã tắt, chỉ còn lại ánh đèn tường màu ấm mờ ảo. Chiếc giường ngày thường hẳn là ngăn nắp không một nếp gấp nay lại cuộn tròn một cục nhỏ, có thể nhìn rõ hình dáng nhấp nhô, không có tiếng chơi điện thoại, chắc là đã ngủ rồi.
Trong mắt Tô Vi Sơ ánh lên một chút ấm áp, anh rón rén bước vào phòng thay đồ lấy đồ ngủ. Lúc mở tủ quần áo, ánh mắt anh dừng lại trên vài bộ quần áo ít ỏi của cô, không khỏi nhíu mày, cô chỉ có từng này quần áo thôi sao?
Ngày thường Tô Vi Sơ tắm xong sẽ trực tiếp quấn khăn tắm đi ra, nhưng hôm nay anh cố ý mặc chỉnh tề đồ ngủ trong phòng tắm, tóc lau đến nửa khô không còn nhỏ nước mới đi ra. Vừa ra tới đã nhìn thấy Ứng Yên La vốn đang cuộn chăn kín mít, cũng không biết cô lăn lộn thế nào, một cẳng chân còn vươn thẳng ra khỏi chăn, rũ xuống mép giường. Tô Vi Sơ nhìn, không khỏi bật cười khe khẽ.
Anh đi qua, đưa tay nâng cẳng chân đang rũ bên mép giường của cô đặt vào trong chăn. Bàn tay ấm áp chạm vào làn da cô, cảm giác tinh tế không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoa-nhan-gian-tong-cuu-can/2797676/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.