Ứng Yên La dùng sức đẩy người anh ra, sau đó đưa tay trái từ trong chăn ra. Quả nhiên như cô nghĩ, là nhẫn không sai, màu bạc trắng, kiểu dáng đơn giản mà thanh lịch, vừa vặn đeo trên ngón giữa của cô, kích cỡ nhẫn vô cùng vừa vặn.
Đôi mắt cô hơi sáng lên, cô khẽ ngồi dậy nhìn anh, đưa tay lên trước mặt anh, cười mà biết rõ rồi vẫn hỏi: “Đây là cái gì?”
Ứng Yên La căn bản không chú ý tới, tư thế này của cô đối với Tô Vi Sơ có sức quyến rũ đến nhường nào. Anh chỉ cần hơi rũ mắt là có thể nhìn thấy rõ ràng hai bầu no đủ trắng nõn kia. Yết hầu trượt lên xuống vài cái, hai tay ôm lấy eo cô từ phía sau, giọng nói khàn khàn: “Nhẫn đính hôn.”
Niềm vui mừng trong mắt mày Ứng Yên La căn bản không thể che giấu được, cô nghĩ tới điều gì đó: “Của anh đâu?”
Tô Vi Sơ lấy ra chiếc nhẫn nam của anh. “Có muốn em giúp anh đeo không?”
“Đương nhiên.” Anh đưa chiếc nhẫn trong tay cho cô.
Ứng Yên La nắm lấy bàn tay anh, đang cẩn thận giúp anh đeo nhẫn, bỗng nhiên chú ý tới bên trong nhẫn có khắc mấy chữ cái. Cô theo bản năng dừng lại nhìn một chút: “yyl? Ứng Yên La?”
“Ừm, bên trong chiếc nhẫn này của anh có khắc tên viết tắt của em.” “Vậy bên trong nhẫn của em khắc tên của anh à?”
“Đúng vậy.”
Bên trong chiếc nhẫn nữ của Ứng Yên La quả thật có khắc chữ “swc”.
Ứng Yên La cười đeo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoa-nhan-gian-tong-cuu-can/2797704/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.