Địa điểm quay đầu tiên của bộ phim là ở Trùng Khánh. Tối hôm trước ngày vào đoàn phim, sau khi ăn cơm xong, Tô Vi Sơ chủ động giúp cô thu dọn vali hành lý. Cô thì bưng một đĩa dâu tây, như một cái đuôi nhỏ đi theo sau anh, vừa nói cho anh biết mình muốn mang theo những gì, vừa tìm đúng cơ hội nhét một quả dâu tây vào miệng anh.
“A.” Cô nói.
Tô Vi Sơ đang gấp quần áo, phối hợp mà há miệng.
Ứng Yên La nhét quả dâu tây vào, lại không cẩn thận bị anh li.ếm trúng ngón tay.
Đầu ngón tay ấm áp tê dại, cô nói: “Anh cố ý.” Tô Vi Sơ thoải mái thừa nhận: “Ừm, anh cố ý.”
Ứng Yên La phồng má, thôi, vậy thì chỉ có thể như vậy thôi, chẳng lẽ cô còn có thể l.i.ế.m lại sao?
“Nếu em muốn, cũng không phải là không thể.” Tô Vi Sơ liếc cô một cái, bỗng nhiên nói.
Ứng Yên La chớp chớp mắt, kinh ngạc thốt lên: “Cái này mà anh cũng biết được à?”
Tô Vi Sơ cười một tiếng: “Em chỉ thiếu điều viết lên mặt thôi đấy.” Ứng Yên La: “…”
Ánh mắt cô bỗng nhiên dừng lại trên một chiếc áo anh đang gấp, cô lập tức nói: “Khoan đã, đây không phải là quần áo của anh sao?” Tại sao lại gấp quần áo của anh?
Tô Vi Sơ đặt chiếc áo khoác đã gấp xong vào vali của cô: “Mang một chiếc áo của anh ở bên cạnh, vậy thì em nhìn thấy quần áo sẽ nghĩ đến anh.”
Ứng Yên La ngẩn ra, không ngờ lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoa-nhan-gian-tong-cuu-can/2797705/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.