Sau khi rời văn phòng viện trưởng, Mạnh Tắc Tri không vội về nhà mà quyết định đi thư viện.
“Sinh vật hóa học, sinh vật dược tề học, dược vật phân tích…”
Mạnh Tắc Tri lướt qua các kệ sách, cuối cùng tìm được những cuốn sách mình cần ở một góc nhỏ.
Hoàn tất thủ tục mượn sách, Mạnh Tắc Tri ôm sách ra khỏi thư viện, không ngờ lại va phải ai đó.
“Phanh!” Một tiếng, hai người cùng làm rơi sách xuống đất.
Mạnh Tắc Tri cao lớn, không bị gì, chỉ thấy người đối diện lảo đảo lùi lại hai bước, rồi không đứng vững, xoay người ngã ra sau.
Mạnh Tắc Tri nhanh chóng bước tới, một tay vịn lan can, tay kia đỡ người kia vào lòng, ổn định thân hình.
Trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, cảm nhận được một mùi hương nhè nhẹ, như lá sen, như bạc hà, thoang thoảng bên tai.
Nghe hơi thở dần ổn định, Mạnh Tắc Tri buông tay ra.
Người kia quay lại, khoảng 24-25 tuổi, dáng vẻ thanh tú. Giày da, quần tây đen, áo sơ mi trắng, tay áo xắn đến khuỷu, lộ ra cánh tay thon thả, không đeo cà vạt, đại khái là thời tiết nóng chỉ cài cúc thứ hai, lộ ra xương quai xanh tinh tế.
Mạnh Tắc Tri hơi ngẩn người, cho đến khi hơi thở ấm áp phả vào cằm, hắn mới hoàn hồn, lặng lẽ lùi lại hai bước.
Hắn nhìn xuống đống sách rơi trên đất: “Xin lỗi!”
Người kia gần như đồng thanh: “Xin lỗi!”
Không khí im lặng một lúc, rồi cả hai cùng quỳ xuống nhặt sách.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoi-lam-vuong-giap-tu-hoi/2770675/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.