Cách vách?
Không biết là do anh quá mẫn cảm hay do Mạnh Tắc Tri ám chỉ quá rõ ràng, Diệp Cảnh Chu khẽ hít vào một hơi, theo bản năng quay đầu nhìn về phía Mạnh Tắc Tri.
Lại không ngờ đối phương đã sớm dời ánh mắt đi, giọng nói cũng rất bình thản:
"Đúng rồi, thư ký Diệp, cậu có món gì không ăn được hoặc có yêu cầu ăn kiêng gì không?"
Diệp Cảnh Chu lúc này mới phản ứng lại, chắc là mình suy nghĩ nhiều quá thôi.
Anh khẽ cười tự giễu, cũng đúng, trên đời này đâu thể có nhiều người giống anh như vậy.
Huống chi, người này lại lớn tuổi rồi... Ừm, cũng không thể nói xấu, Diệp Cảnh Chu lại liếc nhìn Mạnh Tắc Tri một cái, chủ yếu là vì ông ấy đến cháu nội cũng đã có rồi...
Diệp Cảnh Chu ổn định lại tâm thần:
"Gì tôi cũng ăn được, ngài không cần chuẩn bị riêng."
"Ừ." Mạnh Tắc Tri cũng chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, thực ra ông biết người này kén ăn, thích đồ ngọt, không ăn hành tây, không ăn cải cúc, không ăn nội tạng...
Vậy là Diệp Cảnh Chu cứ thế ở lại nhà họ Lâm.
Tôm xào tương, cá đù hấp, gà luộc, khoai tây xào, canh sườn ngô...
Chưa từng nghe nói cha anh biết nấu ăn, người nhà họ Lâm nhìn nhau một lúc, sau cùng đều lặng lẽ cầm bát lên, dù sao thì có ăn là tốt rồi, nghĩ nhiều làm gì.
Mạnh Tắc Tri gắp một miếng tôm xào bỏ vào bát Diệp Cảnh Chu:
"Thư ký Diệp, đừng khách sáo, cứ xem nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoi-lam-vuong-giap-tu-hoi/2770790/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.