Giang Lộc kiềm chế cảm xúc, quay người ngồi xuống cạnh Lâm Huyên và Bố Bố, cả hai đều ngẩng đầu nhìn cậu một cái.
Bố Bố đã ăn xong đồ hộp, đang li3m móng vuốt để rửa mặt, Giang Lộc ngồi xuống, nó liền nhảy khỏi người Lâm Huyên, nhảy vào lòng cậu, thân mật làm nũng, dụi dụi cằm cậu.
Cằm Giang Lộc bị cọ vào thật sự ngứa, cậu nhíu mày cười cười, vươn ngón tay chạm vào chiếc mũi ẩm ướt của Bố Bố:
"Được rồi, đừng cọ nữa, ngứa lắm."
"Miêu." Bố Bố kêu một tiếng thật ngọt ngào, đuôi lông xù xù quét qua cánh tay Giang Lộc.
Nó ngồi trong lòng cậu như một chiếc lò sưởi nhỏ, ấm áp, xua tan đi sự lạnh lẽo trong tim Giang Lộc, tâm trạng cậu trong giây lát trở nên vui vẻ, không kìm được cúi đầu hôn lên đầu nhỏ của nó, trong lúc đó cậu vô tình nhìn thấy Lâm Huyên đang nhìn chằm chằm vào cậu, nhẹ nhàng nhấp môi dưới.
Trong ổ mèo, mèo con tỉnh dậy, kêu
" meo meo", Bố Bố lập tức nhảy ra khỏi vòng tay Giang Lộc, nhanh chóng chạy về phía mèo con.
Giang Lộc dõi theo nó, vô tình lại cùng Lâm Huyên chạm phải ánh mắt, cậu theo phản xạ có điều kiện liền né tránh.
"Tối qua," Lâm Huyên bỗng lên tiếng, "Có phải tôi làm gì khiến Tiểu Lộc không vui không?"
Giang Lộc không hiểu lý do: "Không có, sao vậy?"
"Vì từ nãy đến giờ, Tiểu Lộc có vẻ như đang tránh tôi." Lâm Huyên nói, "Tôi cứ nghĩ là mình làm Tiểu Lộc không vui, cuối cùng..."
Hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phao-hoi-trong-truyen-doan-sung-thuc-tinh-roi/2702397/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.