Tấn quốc, Kiến Khang, Hoàng cung.
"Sao Thương Lang lại đột nhiên tấn công Trường An?" Tư Mã Diệp đem tấu chương nén sang một bên, đỡ trán lắc đầu, tùy tiện giao chiến với phản quân các nơi của Giang Bắc như vậy, chung quy sẽ phá hỏng đại kế nhất thống thiên hạ.
Tát Tát Hoàng hậu nhặt tấu chương lên, đi tới bên cạnh Tư Mã Diệp, thản nhiên cười nói: "Này cần phải hỏi Hoàng thượng một chút, lúc trước nữ tử Dương Lan Thanh của Cừu Trì là một người đơn giản sao?"
Tư Mã Diệp giống như bừng tỉnh mộng mà liếc nhìn Tát Tát Hoàng hậu một cái, không khỏi hít vào một hơi, "Nàng quả nhiên là một chút cũng không thay đổi." Nói xong, Tư Mã Diệp thở dài một hơi, "Nàng có thể xui khiến Thương Lang tấn công Trường An, nhất định là không muốn nam hạ, nay nàng ở Giang Bắc xa xôi, nhất thời trẫm cũng không thể làm gì được nàng."
Tát Tát Hoàng hậu lắc đầu cười nói: "Hoàng thượng là vua của một nước, lại là phu lang của nàng, sao lại không làm gì được nàng? Hoàng thượng người cần phải biết, nếu như nàng vẫn ở lại Giang Bắc, chung quy sẽ thành họa lớn." Nói xong, Tát Tát Hoàng hậu không quên nắm lấy tay Tư Mã Diệp, "Hoàng thượng, người không ngại hạ chiếu phong nàng thành phi, cho nàng một danh phận phù hợp, thử một lần xem nàng có còn nhớ đến phần tình nghĩa năm đó hay không?"
"Nga?"
"Nếu như nàng vẫn không về, đại khả để cho người trong thiên hạ nhìn thấy, một mảnh tình thâm của Hoàng thượng người, lại đổi lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-huyen-thap-tam-khuc/1375772/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.