Sau một nụ hôn sâu hết sức triền miên, Mộ Dung Yên xấu hổ mà buông lỏng đôi môi Trừng nhi ra, thân mình theo bản năng rụt lại phía sau. Nhưng mà Trừng nhi đã không để cho nàng lại trốn thoát, ở dưới nước ôm sát lấy vòng eo của nàng, xúc cảm trắng mịn từ đầu ngón tay truyền đến, tâm thần Trừng nhi không khỏi rung động, nhẹ nhàng mà đem Mộ Dung Yên đặt bên cạnh bồn gỗ.
Mộ Dung Yên cảm nhận được lòng bàn tay nóng bỏng của Trừng nhi, ngược lại có chút sợ hãi, dù sao mười mấy năm qua, mỗi lần hầu hạ Phù Kiên, đều là bóng ma khó có thể quên.
Trong lòng có chướng ngại như vậy, vẫn chưa từng phai nhòa đi.
Ánh mắt Trừng nhi vô cùng ôn nhuận, tuy rằng nóng bỏng, nhưng không mang một chút thú ý nào, chỉ thấy người kia mỉm cười với nàng, giống như ánh dương vào ngày đông, dễ dàng hòa tan hàn ý nơi đáy lòng Mộ Dung Yên.
"Thanh Hà, đừng sợ..." Thanh âm ôn nhu của Trừng nhi vang lên, ngón tay nàng nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo vòng eo Mộ Dung Yên, chậm rãi không xâm nhập đến cảnh xuân sắc trước ngực nàng.
Mộ Dung Yên cảm thấy ngượng ngùng, vội vàng cúi đầu xuống, đè lại bàn tay Trừng nhi.
Trừng nhi thoáng cả kinh, tưởng rằng hành động của mình đường đột đến nàng, vừa định giải thích, không ngờ Mộ Dung Yên lại mang theo ngón tay của Trừng nhi chuyển động đến trên bụng mình, còn muốn hướng lên trên, lại bởi vì ngượng ngùng, làm cho nàng chần chờ một lát, không dám lại di
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-huyen-thap-tam-khuc/1375770/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.