Editor: @-Jenny-
Beta: @Aki Re
Tô Mộc không thừa nhận rằng chính mình sẽ chơi loại thủ đoạn này, người nam nhân này không những bị bệnh tâm thần, tính cách tự cao tự đại còn chưa tính lại còn bị siêu cấp tự luyến. Cô nghiến răng nói:" Tôi thấy anh muốn nữ nhân đến phát điên rồi, nhìn thấy nữ nhân liền cho rằng người ta đang câu dẫn anh."
"Nghĩ nhiều?" Quý Bắc Lưu nhướn mày cười, bá đạo tổng tài lãnh khốc đều bị hắn suy diễn ra:" Là một con người, đừng nói với tôi cô không biết tên tôi. Ba chữ Quý Bắc Lưu này là đại biểu cho ý nghĩa gì."
" Không phải cùng Vương Nhị Cẩu, Lý Cẩu Đản có ý nghĩa giống nhau sao?"
Hô hấp Quý Bắc Lưu cứng lại, bình tĩnh dần biến mất, đập tay xuống bàn, giận giữ hỏi ngược lại:" Cô đang xúc phạm tên của tôi?"
" Tôi không có xúc phạm tên của anh a." Tô Mộc vô tội lắc đầu," Tên cũng chỉ là một cái danh xưng mà thôi, chính vì nó là phương tiện để xưng hô giữa người với người, anh kêu là Quý Bắc Lưu, người khác gọi là Vương Nhị Cẩu cũng không có gì khác nhau."
Giống như tên của cô, Tô Mộc tên của một loại cây, một loại dược liệu. Cha của cô là một bác sĩ y học Trung Quốc, tên của cô cũng là lấy từ tên dược liệu. Theo quan điểm của Tô Mộc, tên cũng chỉ là phương tiện giao tiếp, không khoa trương như Quý Bắc Lưu nói.
Quý Bắc Lưu cảm thấy rằng chính mình lại một lần nữa bị xúc phạm, hắn lạnh giọng nói:" Cô có biết, nam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-song-truc-tiep-nhan-vat-phan-dien-dung-hac-hoa/921215/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.