Editor: @Thụy Mặc
Beta: @Aki Re
Số 38 che giấu lương tâm nói: "Không phải, là ảo giác của ngươi, không có khả năng có người sẽ trêu chọc ngươi."
"Ý ngươi là gì?" Lông mày Tô Mộc giật giật.
Số 38 nói: "Ý muốn nói ngươi đừng tự luyến."
Tô Mộc ngừng giao lưu với số 38 trong đầu. Nói tóm lại, số 38 không hổ là số 38, cái miệng của hắn luôn phải độc miệng vài câu với cô mới hài lòng. Vì vậy, sự chú ý của cô buộc phải thả tới trên người Thẩm Nam Tiên lần nữa.
Thẩm Nam Tiên cảm nhận được tầm mắt dè dặt của cô, hắn nhếch môi, nụ cười ấm áp như gió xuân, giống như phong thái của thiên nhân, nhưng Tô Mộc lại sợ tới mức vội vã liếc ngang liếc dọc, không dám nhìn thẳng vào hắn.
Cô đang chột dạ đó mà.
Nhưng ngay lúc này, Lỗ Vô Thủ la hét tên Tô Mộc cũng tới, hắn vừa thấy Tô Mộc liền giận dữ chạy tới gần cô: "Tô Mộc!"
"Lỗ công tử." Thẩm Nam Tiên mỉm cười chắn trước người Tô Mộc, hắn dịu dàng hỏi: "Ngươi có chuyện gì?"
Chỉ thấy trên khuôn mặt tuấn tủ của Lỗ Vô Thủ hiện thêm vài vết cào, không chỉ trên mặt mà trên cổ cũng có, một cặp quầng thâm mắt nhắc nhở người khác rằng hắn đã trải qua một đêm không ngủ, lại thấy dáng vẻ yếu ớt này của hắn, trông có vẻ đã tốn không ít sức lực.
Đối mặt với Thẩm Nam Tiên, dĩ nhiên là Lỗ Vô Thủ không thể nói ra chuyện hắn bị một nữ nhân cường bạo, hắn hung ác trợn mắt nhìn Tô Mộc và chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-song-truc-tiep-nhan-vat-phan-dien-dung-hac-hoa/921436/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.