Editor:
Beta:
Đều ướt cả rồi... phi, cái gì mà thơ với chả không thơ, Tô Mộc hiện tại cũng không biết phải làm gì, cô chỉ biết bản thân mơ hồ hình như đã rút dây động rừng, càng là cảm thấy, người xem lâu năm trong phòng phát sóng trực tiếp tính kế đào ra cho cô một cái hố rồi!
Thời gian mỗi giây mỗi phút trôi đi, cả hai vẫn luôn duy trì bộ dạng bất động, cũng không biết qua bao lâu, Tô Mộc cảm thấy cả hai mắt của mình đều trở nên khô khốc, cô rốt cuộc nhịn không được chớp mắt một chút, ngay lập tức, cô đã bị người kia nhấc lên ném tới trên giường.
Cô nghiêng mặt né tránh sang một bên, đến khi ngẩng đầu lên, chỉ còn thấy bóng lưng của Tần Thú đi ra cửa, trước khi đi hắn còn lưu lại một câu tràn ngập ghét bỏ lạnh lẽo như băng: "Nếu như ta nhìn thấy ngươi dùng bộ dạng ghê tởm này để nói chuyện với người khác, ta lập tức sẽ xé miệng ngươi."
"Bang" một tiếng, cửa phòng đóng lại, hắn ngay cả đầu cũng không quay lại rời đi.
Tô Mộc chậm chạp từ trên giường bò ngồi dậy, nhìn cửa phòng trong cơn giận giữ bị đóng lại: "Nói ta ghê tởm? Ngươi mới ghê tởm đấy!"
Cô hừ một tiếng, cầm lấy cái gối ném mạnh xuống giường.
Không đúng, đây không phải là thời điểm cô nên tức giận, thật vất vả mới có thể khiến tên kia rời đi, cô phải nghĩ biện pháp rời khỏi đây để đi tìm Quý Tư Tư, Tô Mộc vội từ trên giường chạy ra cửa, kết quả thấy ở trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phat-song-truc-tiep-nhan-vat-phan-dien-dung-hac-hoa/921643/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.