Edit: kaylee
Phủ Lục hoàng tử.
Bàng Nhiên giống như lợn chết ghé vào trên giường để cho nha hoàn thoa thuốc trên mông sưng đỏ của hắn, cảm nhận đau kịch liệt kia làm cho hắn kêu lên giống như giết heo, trong lòng hung hăng mắng Bàng Tử Hoàng một lần.
Mẹ nó, tên khốn kia cũng không biết xuống tay nhẹ một chút, quả thực là muốn đánh chết bản thân! Đến cùng hắn (BTH) có phải là thân sinh của hắn (BN) hay không?
Trong tiếng tru lên của Bàng Nhiên, ‘phịch’ một tiếng cửa phòng bị đạp mở ra, làm hắn kinh ngạc nhảy dựng lên vội vàng kéo quần lên, sau đó tức giận quát với người ngoài cửa: "Các ngươi ****** không thấy được bổn hoàng tử đang cởi quần sao? Còn không lập tức cút đi cho bổn hoàng tử!"
Hít!
Bởi vì động tác kia quá mức kịch liệt, khẽ động vết thương trên mông Bàng Nhiên, lập tức đau nhe răng trợn mắt, tâm tình càng thêm khó chịu.
Xuất hiện ở cửa rõ ràng chính là Quốc Sư Lâm Nhạc, phía sau còn dẫn theo một đám đại nội thị vệ, ánh mắt âm trầm của y nhìn chằm chằm mông của Bàng Nhiên, hiện giờ chỉ cần nghĩ tới tiểu tử thối này đã từng dùng cúc hoa kia ngồi ở trên mặt của mình, y đã hận không thể tiến lên xé nát cái mông của hắn!
"Mẹ nó!"
Trông thấy ánh mắt của Lâm Nhạc, Bàng Nhiên sợ tới mức cúc hoa căng thẳng, vội vàng đưa tay che, lui lại phía sau mấy bước: "Lâm Nhạc, bổn hoàng tử không có ham mê bất lương, ngươi đừng đánh chủ ý tới bổn hoàng tử, bổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-sai-muon-nghich-thien-ma-de-cuong-phi/1849851/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.