“Ồ?” Bách Lý Thần Hi hơi hơi nhướng mày, trong đầu xoay chuyển một vòng cũng không có hứng thú với chuyện về hậu cung của Nạp Lan Ngôn Kỳ. Nàng ngược lại có chút tò mò, cháu gái của mẫu hậu hắn lại không phải là biểu muội của hắn. Chẳng lẽ...
“Đừng nói với ta, đương kim Thái Hậu không phải là mẫu thân của ngươi?” Bách Lý Thần Hi nâng mắt nhìn về phía Nạp Lan Ngôn Kỳ, lớn mật hỏi.
“Thiên hạ này, chỉ sợ cũng chỉ có nàng mới to gan như vậy, dám hỏi thẳng ta vấn đề này.” Nạp Lan Ngôn Kỳ cũng không có tức giận. Có lẽ, ngay cả chính hắn cũng đều không phát hiện ra, ánh mắt hắn nhìn Bách Lý Thần Hi rốt cuộc có bao nhiêu sủng nịch.
“Ngươi có thể chọn không trả lời.” Bách Lý Thần Hi nghiêng đầu sang chỗ khác, có chút không được tự nhiên. Não tên này có vấn đề à? Nàng vừa tiến cung đã gϊếŧ chết nhiều sủng phi của hắn như vậy, lại đánh thêm cả mấy nô tài. Hắn không tức giận trừng phạt nàng thì cũng thôi đi, có cần phải nhìn nàng bằng ánh mắt cuồng nhiệt như vậy không? Hử?
“Nếu nàng muốn biết, sao ta nỡ khiến nàng thất vọng được?” Nạp Lan Ngôn Kỳ mờ ám nói: “Đúng vậy, đương kim Thái Hậu không phải là mẫu thân thân sinh của ta. Ta cũng không đồng ý thú Linh phi. Cho nên sống chết của nàng ta, ta không hề quan tâm. Đáp án như vậy, ái phi có vừa lòng?”
Ái phi? Cả người Bách Lý Thần Hi run lên, nói: “Ngươi có thể gọi ta là Bách Lý Thần Hi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-tai-nghich-thien-linh-danh-thue-cuong-phi/230079/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.