“Nếu...” Nạp Lan Ngôn Kỳ vươn đầu lưỡi ra khẽ liếm một cái lên vành tai Bách Lý Thần Hi, tà mị cười: “Nàng có thể khiến ta hài lòng.”
Khoảng cách gần, hơi thở ấm áp phả ra, Bách Lý Thần Hi thông minh như vậy làm sao nàng có thể không biết?
“Ngươi chưa tỉnh ngủ à!?” Bách Lý Thần Hi đẩy Nạp Lan Ngôn Kỳ ra, lạnh lùng nói: “Suy nghĩ xa quá rồi, cút đi xa chút...”
Nạp Lan Ngôn Kỳ không ngờ rằng Bách Lý Thần Hi sẽ đẩy hắn ra vào lúc, nếu không phải hắn phản ứng nhanh thì đã bị nàng đẩy xuống đất rồi. Tôn nghiêm của quân vương lần nữa lại bị khiêu khích, là ai đều sẽ không vui. Hắn tiến lên một bước, nắm lấy cằm của nàng buộc nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, nói: “Có tin hay không Trẫm lập tức gϊếŧ nàng?”
“Ngươi nghĩ ta sẽ sợ sao?” Bách Lý Thần Hi khẽ nhướng mày, không hề sợ hãi.
Nạp Lan Ngôn Kỳ hơi kinh ngạc, trong lòng lại càng sinh ra một loại mong muốn muốn biết được suy nghĩ của nàng. Gϊếŧ nàng? Hắn còn không nỡ đâu!
Nạp Lan Ngôn Kỳ buông cằm nàng ra, ngược lại xoa nhẹ lên làn da trơn mềm như da trẻ con của nàng, cười tà nói: “Ta đã nói với nàng chưa, hội trưởng Bách Lý và Bách Lý Tướng Quân vẫn còn ở phủ Tướng Quân?”
Nghe vậy, đột nhiên Bách Lý Thần Hi trợn to mắt, nhưng suy nghĩ xoay chuyển rất nhanh, tỉnh táo nói: “Ngươi phí hết tâm tư như thế chỉ để khiến ta tiến cung, lưu lại trong cung? Không cảm thấy nhàm chán sao?”
“Có nàng ở đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-tai-nghich-thien-linh-danh-thue-cuong-phi/230081/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.