“Không, trẫm chỉ có hứng thú với nàng mà thôi.” Nạp Lan Ngôn Kỳ nhích đến gần Bách Lý Thần Hi tà mị cười một tiếng, toàn bộ hơi thở ấm nóng đều phả vào bên tai Bách Lý Thần Hi mập mờ không thôi.
“Vậy là ta phải cảm thấy vinh hạnh à?” Bách Lý Thần Hi lạnh giọng trả lời, bắt đầu ảo não vì chút thất thần vừa rồi của mình.
Đúng là gặp quỷ rồi!
Còn nhớ nàng là lính đánh thuê hàng đầu của thế kỷ 21, đã từng gặp qua biết bao tuấn nam mỹ nữ rồi mà sẽ bị hoảng thần trước mặt nam nhân vô cùng tà khí này à? Mất mặt quá đi! Bách Lý Thần Hi khi thì nhíu mày, khi thì ảo não, khi thì bĩu môi, biểu cảm thật sự muôn màu muôn vẻ khiến Nạp Lan Ngôn Kỳ nhìn thấy chỉ cảm thấy đáng yêu vô cùng.
“Làm nữ nhân của ta.” Đây không phải hỏi ý kiến mà là quyết định.
“Ngươi chưa tỉnh ngủ à?” Bách Lý Thần Hi nhìn Nạp Lan Ngôn Kỳ giống như đang nhìn một thằng ngốc. Nàng cũng không phải đầu óc bã đậu, cho dù nàng không phải người của thế giới này thì nàng cũng biết Hoàng Thượng là một nam nhân vô cùng không được.
Người xưa có câu: Nhà đế vương là vô tình nhất, nàng cũng không muốn tranh nam nhân với một đám nữ nhân điên cuồng đâu. Nam nhân của Bách Lý Thần Hi nàng chỉ có thể thuộc về một mình nàng, nếu như không phải thì nàng tình nguyện không cần.
“Không phải trẫm cố tình đến tìm nàng à?” Nạp Lan Ngôn Kỳ thuận thế trèo lên, nàng nói ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phe-tai-nghich-thien-linh-danh-thue-cuong-phi/230149/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.