Tiêu đề đã bị phá hư nằm ngay đơ ở đó.
Trên bình nguyên, cỏ cây bị cháy sạch phát ra tiếng tách tách, khói cuồn cuộn hun đỏ cả một góc trời, mùi cháy khét chậm rãi từ xa bay lại. Lý trí của Per giờ phút này cũng giống như thảo nguyên, bị thiêu rụi không còn gì. Cảm giác thấy máu đã mang đến khoái cảm đè nén bao lâu nay. Per có thể nghe được bản năng của hắn, trong máu của hắn phát ra âm thanh kêu gọi giết chóc.
Per cười nhẹ, từ đầu đến chân đều đen tuyền, giống như từ trong tro tàn bước ra, hiện thân của ác ma, đen tối khiến người ta ghê sợ.
Không muốn mất quá nhiều thời gian cho Hắc y nhân không rõ lai lịch, Pat bắt đầu phối hợp với Ailte, thỉnh thoảng gây một chút rắc rối cho Per, nhưng vẫn không dám tùy tiện công kích. Ailte vẫn còn ngồi tại chỗ, trên mặt lộ vẻ đờ đẫn, mấy lần định dùng cánh tay còn lại nhặt lấy bàn tay đã bị thiêu cháy trên mặt đất.
Nhìn cánh tay bị chặt xuống, máu thịt lẫn lộn, gã không rõ, vì sao bàn tay vừa rồi còn trên người mình, bỗng chốc lại theo cánh tay mà rơi xuống đất.
Mà cánh tay mới vừa rơi xuống đất, vừa ngắn ngủi một cái chớp mắt, da thịt đã bị thiêu cháy, giống hệt như người ta nướng thịt heo, thịt gà, thịt và mỡ nướng tỏa ra âm thanh xèo xèo khiến Ailte lộ ra một biểu tình cổ quái. Gã càng không ngừng dùng cánh tay còn lại bắt lấy bàn tay đã đứt kia.
“Giết ngươi!” Nhìn thấy đồng đội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-dien-hinh-tinh-s/2593715/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.