Gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Vạn Niên Thông gào lên một tiếng đầy điên cuồng và phấn khích, như muốn trút hết nỗi đau khổ và căm phẫn mà mình phải hứng chịu nãy giờ, hai chi khổng lồ vung lên trực tiếp vỗ mạnh xuống vị trí nhóm Dương Kiệt ớ phía dưới.
“ Dung nhi ~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!” Phản kháng chống cự cũng vô ích, Dương Kiệt trực tiếp quay lại ôm chặt Hoàng Dung vào lòng, như muốn dùng thân thể của mình để che chắn và bảo vệ cô ta vậy.
Ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào hai chiếc chi của Vạn Niên Thông vỗ mạnh xuống, Hao Thiên Khuyển đột nhiên lộ ra nụ cười bí hiểm.
“ Yêu quái chớ làm càng, võ hồn mở ~~~~~~~~~~~~~~~!!!”
Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!
Gào ~~~~~~~~~!!! Rầm ~~~ rầm ~~~~ rầm ~~~~~~~~~!!
Trong tình thế gần như thập tử vô sinh, một giọng nói đầy nghiêm nghị cất lên vang dội cả khu rừng rộng lớn.
Chỉ thấy hai chi của Vạn Niên Thông vỗ khi chỉ còn cách đỉnh đầu của nhóm Dương Kiệt khoảng vài mét, đột nhiên xuất hiện một “ tấm khiên” năng lượng có hình bát giác, “ tấm khiên” đó nằm ngang không ngừng xoay chuyển liên hồi, bề mặt phát ra ánh hào quang rực rỡ, hai chi của Vạn Niên Thông đập thẳng vào bề mặt ‘tấm khiên” lập tức bị lực đẩy đáng sợ đẩy bật ra, cơ thể khổng lồ của nó không ngừng giật lùi về phía sau, miệng vang lên tiếng gào thét đầy đau đớn.
“ Trời, trời vẫn chưa sập sao??” Chờ mãi vẫn không cảm nhận cơn đau khủng khiếp trước khi tử nạn, Dương Kiệt từ từ ngẩng đầu lên, không kềm được lộ ra vẻ mặt đầy phấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phi-lu-dai-nao-di-gioi/979379/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.