Mùi hương trên người đàn ông rất sạch sẽ, mềm mại tinh tế ma sát với trán của cô, có loại thân mật không nói nên lời.
Sau khi Úy Lam lấy lại tinh thần, thấp giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
"Không có gì, cô nhắm mắt lại đi"
Người đàn ông mở miệng, kèm theo tiếng khẽ rung từ lồng ngực.
Úy Lam thật sự nghe lời, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, dựa vào trong ngực anh, tuy cách lớp quần áo dày cộm, vẫn cảm giác được lồng ngực kiên cố của người đàn ông. Hai tay của cô vịn vào hai bên hông của anh, động tác đang cởi áo của người đàn ông bỗng chốc ngừng lại.
Cho đến khi anh cởi hết cúc áo khoác, trực tiếp cởi áo xuống, đem áo của mình phủ lên đầu cô.
"Đứng chỗ này, đừng động đậy"
Anh vừa lùi một bước, Úy Lam vừa vặn duỗi tay níu vạt áo lông của anh," Anh đi đâu vậy?"
"Cô ngoan ngoãn đứng ở đây." Nói xong, anh nhanh chóng cách lớp áo khoác sờ đầu cô.
Úy Lam đương nhiên cảm nhận được động tác này của anh, ngón tay nắm chặt áo lông của anh cũng buông ra. Măc dù mắt cô vân nhắm lại như cũ, khóe miệng vẫn là không nhịn được mà nở nụ cười.
Người đàn ông này, hình như cũng không ương ngạnh như vẻ ngoài a.
Tần Lục Trác bên này dặn dò Úy Lam xong, xoay người liền nhìn thấy tên tâm thần ở đầu hẻm đã cởi được một nửa, sắc mặt u ám, cất bước liền vọt tới.
Người nọ đại khái không nghĩ tới bên trong xe còn có người, chỉ cho rằng Úy Lam là một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phien-da-mau-xanh-tham/2155414/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.