"Ở cô ấy là tình cảm của một người mẹ..."
Trời đêm lấp lánh với những vì sao.
Xa xa, mà pháo hoa nở rộ làm cả bầu trời rực sáng, không khí trong trẻo nhưng lành lạnh tràn ngập sự náo nhiệt của lễ hội.
Tang Cẩn ngồi trong xe, xuyên qua cử kính nhìn ra bên ngoài, hôm nay đã là tháng Chạp, tết sắp tới. Cô bỗng nhận ra bản thân về nước đã gần một năm. Một năm này cô đã có quá nhiều thu hoạch, và điều kinh hỉ nhất có phải là hôm nay, ngày cô và em trai đoàn tụ không?
Cô nhớ lại những chuyện trước đây, mỗi một chuyện đều vô cùng hạnh phúc, tất cả tựa hồ giống hệt giấc mơ.
Chiếc xe vẫn băng băng chạy trên đường, Bàng Lỗi cầm vô lăng, chuyên chú lái xe, thỉnh thoảng sẽ nhìn cô gái đang ngồi bên cạnh. Từ lúc rời khỏi bệnh viện, gương mặt cô lúc nào cũng lộ vẻ tươi cười, so với màn pháo hoa ngoài kia còn sáng rực hơn.
Trong lúc đợi đèn đỏ, một tay Bàng Lỗi đặt trên vô lăng, tay còn lại nắm lấy tay cô, kéo cô lại gần mình: "Đinh Đinh, bắt đầu từ hôm nay chúng ta phải đến thôn cổ và núi Đại Hà điều tra, buổi tối em có thể ở lại bệnh viện tâm sự với Tiểu Vạn, trong phòng có giường giành cho người nhà. Buổi sáng em vẫn phải đi làm, anh sẽ về sau." Anh không muốn cô mất hứng nhưng dù sao chuyện này cũng phải nói rõ.
Nghe anh sắp xếp như vậy, nụ cười trên gương mặt lập tức biến mất, cô nghiêm túc nhìn anh: "Em đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phien-da-no-ra-hoa-dam-but/473260/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.