Nắng xuân ấm áp, khói nước mênh mang.
Lạc Dương, Phiêu Miểu các.
Ly Nô đã ra chợ mua rau.
Bạch Cơ và Nguyên Diệu rảnh rỗi ngồi cùng nhau dưới hiên vừa tắm nắng vừa pha trà.
Nước sôi trên lò lửa đỏ, bộ trà ngọc Càn Phong xanh biếc tỏa sáng rực rỡ, trên bàn gỗ lê có đặt một đĩa quả mọng mùa xuân và một đĩa bánh Phong Nguyệt mà Nguyệt Lão đã tặng.
Bánh Phong Nguyệt có màu đỏ như hoa hồng, được tạo hình thành những bông hoa năm cánh, tỏa hương thơm của mật hoa, vị ngọt đậm đà và quyến rũ, giống như sự ngọt ngào thăng hoa trong tình yêu nam nữ, thật khó mà diễn tả.
Loại bánh ngọt đậm đà như vậy tất nhiên phải kết hợp với trà Mông Đỉnh tươi mát.
Bạch Cơ và Nguyên Diệu đang pha trà Mông Đỉnh bằng bộ trà cụ ngọc Càn Phong.
Bạch Cơ vừa nhâm nhi trà Mông Đỉnh vừa vui vẻ thưởng thức bánh Phong Nguyệt.
Nguyên Diệu không thích bánh Phong Nguyệt, cảm thấy nó quá ngọt. Vị ngọt ngào quá mức làm rối loạn tâm trí khiến lòng không yên, thần trí không an.
Vì thế, Nguyên Diệu chỉ uống trà thanh khiết.
Trong lòng Nguyên Diệu có hơi lo lắng.
Nguyên Diệu có một bí mật.
Kể từ khi trở về Phiêu Miểu các từ Thanh Tịnh Thiên, thỉnh thoảng Nguyên Diệu cảm thấy ngực mình đau nhói. Khi hắn mở áo ra xem, hắn phát hiện trên ngực mình dần dần xuất hiện một dấu ấn màu đen mờ mờ.
Dấu ấn đen này có dạng như làn khói mỏng nửa trong suốt, hình tròn như hạt châu, giống hệt viên Ma Hồn Châu mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phieu-mieu-7-quyen-than-do/2502789/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.