Dù chưa từng có một người bạn chính thức nào nhưng Lý Ngọc vẫn hiểu được khái niệm "tri âm tri kỷ"
Sáng thứ Bảy sau khi ăn sáng xong, ba mẹ Lý Ngọc đi thăm bạn bè, để lại Lý Ngọc và Tống Song Dung ở nhà. Đây là một cơ hội tốt.
Cả hai cùng nhau thu dọn bát đĩa, Tống Song Dung cầm một cuốn sách chui vào khe hở giữa bàn trà và ghế sofa để đọc. Lý Ngọc đi qua hai lần nhưng không thể nhìn rõ em đang đọc gì, chỉ thấy những họa tiết màu sắc trên bìa sách.
Quay lại phòng mình, Lý Ngọc xé lớp bọc của cuốn sách Sudoku mới, lật vài trang để xác định độ khó rồi cũng đặt nó xuống cạnh bàn trà, ngồi xuống.
Cuối cùng sau khi lật xong 17 trang sách có tranh vẽ, Tống Song Dung vươn vai duỗi tay, rồi từ trên thảm bò dậy. Em trước tiên uống một ngụm nước trái cây trên bàn trà, sau đó mới chú ý đến Lý Ngọc, ngạc nhiên nói: "Hả? Lý Ngọc, sao anh ở đây?"
"Tôi luôn ở đây." Lý Ngọc đáp.
"Chẳng phải hôm nay anh phải đi học thêm à?" Tống Song Dung dùng cả tay và chân để di chuyển đến gần Lý Ngọc, em vốn là người nói nhiều, chưa đợi Lý Ngọc trả lời đã tiếp tục hỏi: "Anh đang xem gì vậy?"
Thời cơ đến rồi!
Lý Ngọc mở cuốn sách ra chỉ vào rồi nói: "Tôi đang chơi Sudoku."
"Sudoku?" Tống Song Dung ngạc nhiên hỏi
"Ừ." Lý Ngọc gật đầu chuẩn bị hỏi "Cậu muốn chơi cùng không?", nhưng Tống Song Dung đã nhanh chóng lên tiếng trước.
"Đây có phải là thứ giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phim-ngan-tinh-yeu-tien-duong-lo/2018248/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.