Ninh Tiểu Di muốn Ôn Trì Vũ cũng bị thương như mình, muốn cho cô biết cảm giác con dao đâm vào người, máu chảy ra, nỗi đau đó như thế nào.
Cô ta nắm chặt cán dao, nhìn người trước mặt, rồi đứng dậy dùng hết sức lao tới.
Gió đêm trong con hẻm tối rất lạnh, Ôn Trì Vũ bất ngờ bị một lực kéo về phía sau, khi định thần lại, ánh mắt cô thấy cánh tay anh không né tránh, đưa tay trực tiếp giằng lấy con dao.
Vẻ mặt anh rất lạnh lùng, giọng nói cũng lạnh: “Báo cảnh sát.”
Ôn Trì Vũ vội vàng gọi điện, Ninh Tiểu Di bị ghì sát vào tường, cổ tay bị khóa chặt, cô ta vặn vẹo mặt nhìn hai người họ.
Đêm dường như tối hơn giây phút trước một chút, Ôn Trì Vũ không biết là do gió thổi hay sao mà toàn thân lạnh cóng. Trong hơi thở cô toàn là mùi máu, mùi máu của Thẩm Phó Dã.
Trong đồn cảnh sát, Ôn Trì Vũ cầm túi y tế cảnh sát vừa đưa, trong túi chỉ có cồn sát trùng và băng cá nhân, những thứ cơ bản nhất.
Tay cô run rẩy xử lý sơ qua vết thương cho Thẩm Phó Dã, nhưng vết thương của anh quá sâu, xuyên thấu, cắt ngang cả lòng bàn tay. Máu nhuốm khắp nơi, cô thấy trong tay áo anh vẫn còn máu đang nhỏ xuống.
Nhỏ xuống ghế, xuống nền nhà, trong thoáng chốc hình như cả hơi thở đều là mùi máu của anh.
Cô cụp mắt, nhìn tay anh, bàn tay phải đã nát bét, máu từ từ nhỏ giọt theo ngón tay. Ôn Trì Vũ vội lục trong người tìm khăn giấy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-da-thu-da/1130974/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.