Đêm đó thực ra ngủ không yên ổn lắm.
Nửa đêm Ôn Trì Vũ như mơ màng nói mớ điều gì đó, người bên cạnh khẽ cử động, rồi cô được đỡ dậy, được cho uống ít nước ấm.
Sau đó, khi cô tỉnh lại, trời vẫn còn tối, tuyết bên ngoài cửa sổ vẫn chưa ngừng rơi, một màu trắng xóa nhìn có vẻ lạnh.
Thẩm Phó Dã không biết đã thức dậy từ lúc nào, đang đứng bên cửa sổ nghe điện thoại. Lúc đó, xung quanh yên tĩnh, anh hòa vào bóng tối, đẹp đến có phần không thực.
Giây sau anh nhận ra điều gì đó, ánh mắt nghiêng qua: “Dậy rồi à?”
Ôn Trì Vũ gật đầu, anh đã cúp điện thoại, đi về phía cô, cả người cô nhẹ bẫng, cùng với chăn và cô, đều được bế ngồi lên đùi anh.
“Sao vậy?”
Ôn Trì Vũ cả người vẫn mềm nhũn, cằm anh tựa lên vai cô, khi cô nghiêng đầu hỏi, môi cọ vào má anh.
Hơi thở cô nhẹ đi một chút, anh không có gì thay đổi, ngược lại thân mật chạm môi vào cô, ngón tay luồn qua mái tóc dài của cô, giọng rất nhẹ: “Buộc tóc.”
Ôn Trì Vũ ngồi yên trong lòng anh, ngoan ngoãn dạ một tiếng.
Động tác của anh rất nhẹ, cảm thấy rất không thành thạo, nhưng dáng vẻ có vẻ nghiêm túc.
Đột nhiên, điện thoại để bên giường của anh rung lên. Ôn Trì Vũ khẽ đẩy anh, ánh mắt anh vẫn chăm chú vào tóc cô.
Ôn Trì Vũ nhỏ giọng nhắc: “Điện thoại đang rung kìa.”
Anh thờ ơ nói: “Em giúp anh xem.”
Ôn Trì Vũ nhìn qua, trên màn hình điện thoại hiển thị tên ‘Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-da-thu-da/1130987/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.