au khi kỳ thi mùa thu kết thúc yết bảng, mọi người Trấn Bắc Hầu phủ lại cùng nhau tụ lại một chỗ, chẳng qua lúc này địa điểm đều không phải là biệt viện Trấn Bắc Hầu phủ, mà là tướng quân phủ của Tề Loan.
Lần này cùng tới là vì chúc mừng Tề Loan trúng cử.
Trong phủ tướng quân, Vân Nhược Dư tràn đầy vui mừng chuẩn bị thức ăn.
Mà mọi người ngồi phía trước, thần sắc lại hơi phức tạp.
Ngoài trừ Vân Nhược Dư, không người nào có sắc mặt hưng phấn hay kinh hỉ, bọn họ càng có dáng vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới.
Lấy Tề lão tướng quân và Nguyễn thị ra làm ví dụ, bọn họ thật sự không thể nào nghĩ đến Tè Loan có thể trúng cử kỳ thi mùa thu..
Chuyện này đối với bọn họ mà nói, thật đúng với cái gọi là thiên phương dạ đàm*.
(Thiên phương dạ đàm: chuyện mơ tưởng hão huyền, chuyện sẽ không xảy ra)
Tuy bọn họ biết Tề Loan tham gia khoa cử, nhưng từ trước đến nay đều không có loại si tâm vọng tưởng này, bây giờ giấy trắng mực đen đặt ở trước mặt.
Dù cho không muốn tin, cũng phải tin..
Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu quá mức nổi bật, làm Tề Loan có chút bất đắc dĩ: “Tổ phụ, mẫu thân, các ngài đừng nhìn ta như thế……”
Tề lão tướng quân xem ra tốt hơn một chút, nhưng Nguyễn thị lại không có lý trí như vậy, bà còn đang nghi ngờ đến tột cùng vì sao Tề Loan có thể thi đậu cử nhân: “Nhị Lang, nương thật sự không biết, ngươi còn có năng lực như vậy ……”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-ma-kho-lam-mo-dung-khanh-mac/1545823/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.