Mộ Dung Mẫn hạ quyết tâm từ giờ tới khi kì khoa khảo bắt đầu sẽ không tới tìm Vương Tương Khuynh, chờ tới khoa khảo, lúc đó tìm hắn, nói rõ cho hắn biết mọi chuyện. Hay là đến lúc đó, không cần tự mình nói, Vương Tương Khuynh cũng sẽ biết thân phận thật sự của mình, không biết lúc đó, Vương Tương Khuynh sẽ nghĩ sao.
Mộ Dung Mẫn nghĩ trong khoản thời gian này không được nhìn thấy hắn, trong lòng không khỏi khổ sở. Nếu như bây giờ mà còn không hiểu lòng mình, thì cũng quá ngu ngốc rồi. Mộ Dung Mẫn vốn là người thông minh, mặc dù trong chuyện tình cảm không có kinh nghiệm gì nhiều, nhưng cũng có thể hiểu được đôi chút, không giống như Vương Tương Khuynh, luôn không muốn tin vào cảm giác của mình, không muốn tin tưởng bản thân nàng thật sự thích Mộ Dung Mẫn.
Cứ như vậy ngồi suy nghĩ, không khỏi nhớ đến cái đêm Vương Tương vừa mới tới Thịnh Đều, ở bên bờ sông, Vương Tương Khuynh ánh mắt mang ý cười nói: "Ta đây vì Mẫn Mẫn lấy danh hiệu trạng nguyện được không? Đến lúc đó ngươi phải làm phu nhân của trạng nguyên ta."
Bản thân nàng lúc trước nói muốn từ khoa khảo chọn cho mình phò mã, vốn là vì lúc trước ở Phồn thành, Vương Tương Khuynh từng nói muốn tham gia khoa cử. Nếu Vương Tương Khuynh có năng lực lấy được danh hiệu trạng nguyên, vậy hoàng đệ của nàng cũng chính là hoàng đế hiện tại, nhất định sẽ tìm đủ mọi cách bắt hắn thú công chúa. Vương Tương Khuynh nói không muốn thú công chúa, nếu vậy, chờ khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-ma-thuong-cong-chua/1532276/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.