Không biết có phải Tưởng Vân Xuyên nghe được lời nói của Trang Thu Bạch trong lúc ngủ say hay không.
Ngày hôm sau bác sĩ Trương kiểm tra phòng theo thông lệ, nhìn thấy Tưởng Vân Xuyên nằm ở trên giường, chậm rãi mở mắt ra.
Nhập viện tròn ba tuần.
Cuối cùng Tưởng Vân Xuyên đã tỉnh lại, Tưởng Vân Xuyên hai bảy tuổi so sánh với Tưởng Vân Xuyên mười chín tuổi, khí chất chín chắn hơn, ánh mắt xa cách hơn.
Nếu như Trang Thu Bạch không đi vào thế giới nội tâm của hắn một vòng thông qua hệ thống chữa bệnh, có lẽ vẫn duy trì một khoảng cách vốn có với hắn như trước kia.
Nhưng bây giờ khác rồi, anh biết dưới lớp vỏ bọc lạnh như băng của Tưởng Vân Xuyên là một nhóc dễ thương thâm tình và chân thành. Vậy nên khi hắn tỉnh lại, anh đã chủ động bổ nhào lên người hắn, ôm chặt lấy hắn.
Tưởng Vân Xuyên vô thức ôm anh vào lòng. Dường như hắn đã hoàn toàn quên mất toàn bộ quá trình điều trị, ánh mắt nhìn Trang Thu Bạch cũng giống như mấy năm sau khi cưới, duy trì khoảng cách nên có.
Một người có được ký ức của hai người quả thật hơi khó chịu đựng, Trang Thu Bạch vốn định chờ Tưởng Vân Xuyên xuất viện sẽ bắt đầu giúp hắn khôi phục ký ức. Nhưng không ngờ Liêu Văn Kiệt một mình bận rộn ba tuần trực tiếp đến nhà thăm, đích thân dẫn anh đến công ty, bắt đầu công trình dự án mới.
Ở lâu trong hệ thống, Trang Thu Bạch suýt quên mất thật ra anh rất bận, mỗi lần có dự án mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-mat-cat-lat/522793/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.