Giản Ninh vừa dứt lời, đồng tử của Trương Minh Hoa liền trừng lớn: "Không phải, Giản tiểu thư, cô không thể nói lung tung, tôi !
Trương Minh Hoạ chưa kịp nói hết, Phó Cẩn Diễn đã sải bước tới, nhấc chân lên đá thắng người ông ta vào trong gốc tường.
Cú đá này của Phó Cần Diễn thật sự rất tàn nhẫn, Trương Minh Hoa ôm lấy đầu gối quỳ rạp trên đất thật lâu sau cũng không thể đứng dậy được.
Bầu không khí trong ghế lộ vốn dĩ đã đông thành băng kể từ khi Phó Cẫn Diễn bước vào, bây giờ đã đồng đặc lại thành cặn băng.
”Phó, Phó tổng.
”
Trương Minh Hoa quỳ rạp trên đất lắp bắp nói.
Phó Cẩn Diễn lạnh lùng nhìn ông ta chằm chặp: "Tay nào chiếm tiện nghi?”
"Không, không, Phó tổng, tôi thật sự không chiếm tiền nghi của Giản tieur thư, thật sự không có.
”
Toàn thân Trương Minh Hoa run rẩy, ánh mắt nhìn Phó Cẩn Diễn tràn ngập sợ hãi.
Cho dù Trương Minh Hoa có ngốc đến đâu, ông ta cũng có thể nhìn rõ tình hình lúc này, Giản Ninh sao có thể là tình nhân nhỏ của Lý Kiến Đức, rõ ràng là tình nhân của Phó Cẩn Diễn, nếu ông ta biết đó là người của Phó Cẩn Diễn, dù cho ông một trăm lá gan ông ta cũng không dám chạm vào.
Nghe câu trả lời của Trương Minh Hoa, Phó Cần Diễn hiên nhiên không hài lòng, lây trong túi ra một điều thuốc rồi châm lửa, hút một hơi rồi phun khói thuốc vào không khí, ngồi xổm xuống dùng tàn thuốc đang cháy đến gần hai bàn tay của Trương Minh Hoa:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pho-thieu-theo-duoi-vo-that-gian-nan/2545727/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.