Edit: An Ju
Chu Phòng Tôn coi như không nhìn thấy tiếp tục đi về phía trước, nhưng lại bị cản đường: “…”
“…”
Nhìn nam sinh mặt mày tuấn tú đang đứng trước mặt mình, cậu nhìn hắn: “Mày gọi tao?!”
“Đương nhiên là gọi cậu rồi, ở đây bây giờ chỉ có hai người chúng ta.” Rõ ràng nhìn bề ngoài nhu nhược, nhưng lại giống hệt như một khối băng. Cậu không ưa nhất một số người, đều là những người mang khí tức giống như loại người trước mặt này. Luôn thể hiện một vẻ lãnh ngạo, nhìn những người khác như nhìn những con sâu con kiến, những người có lòng tự tôn quá cao quả nhiên đều đáng ghét y hệt như những người trong lớp.
Cậu đẩy tay của Tôn Tượng đang chắn trước người, đổi cách nói chuyện khác kèm theo chút lưu manh: “Sao phải căng thẳng như thế, tao nợ tiền mày à?!”
“Không nợ…”
“Vậy mày cản tao làm cái gì? Bây giờ trời đã tối rồi, tao về nhà cũng không được à?!”
“Không phải…”
“Mày muốn ăn đòn phải không?!” Chu Phòng Tôn hiện đã không còn kiên nhẫn nói chuyện tiếp với cái tên mặt tê liệt này nữa, cậu cứ có cảm giác là tên này đang kiếm chuyện.
“Không phải…”
“…” Có thế đừng dùng loại giọng điệu này nữa được không.
“Bạn học, cậu vi phạm kỷ luật rồi.” Ngẩng đầu lên, khiến cho người khác cảm nhận được một loại áp lực vô hình, mắt kính ở dưới ngọn đèn chiếu xuống lóe lên một tia sáng.
Chu Phòng Tôn ngạc nhiên một chút, không phản ứng kịp để hiểu vi phạm kỷ luật theo lời hắn nói là có ý gì.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phoi-hoc-sinh-du-phong-ky-uy-vien/84950/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.