Bố mạn màu trắng.
Hoa cúc màu trắng.
Rất nhiều nam nhân mặc tây trang màu đen vô thanh mà tiến đến linh đường thuần trắng như màu trắng của tuyết, như một tràng tràng u linh khiến kẻ khác ớn lạnh.
Hơn mười nam nhân cao lớn vẻ mặt trang nghiêm, động tác chỉnh tề hướng về phía hai bên khom người chào thật sâu, lấy quy cách cao nhất trong bang nghênh đón thiên thần trong tâm bọn hắn —— hoãn bước tiến đến linh đường, nam nhân cao to cứng rắn làm cho người ta không nhịn được mà ngừng thở.
Đôi đồng tử đen sẫm sâu không thấy đáy, sắc mặt u ám lãnh liệt. Hai môi mím chặt cùng mái tóc đen phía sau được chải chuốt gọn gàng hiển lộ quả quyết kiên nghị không thể nghi ngờ của nam nhân.
Trầm Quan Kiều, Vân Dật Hội hội trưởng.
Vân Dật Hội, một danh xưng nghe có vẻ phong nhã như thế, nhưng lại ngoài dự đoán là bang xã hội đen lớn nhất châu Á khiến người nghe đến liền khiếp đảm.
“Lão đại mời.” Đàn em bang hội Tiểu Châu phụ trách tiếp đãi thành hoàng thành khủng mà đưa một nén nhang.
Trầm Quan Kiều ánh mắt túc mục mà tiếp lấy nhang, hai mắt khép lại, hành lễ như nghi.
Nhất cử nhất động của hắn đều ung dung đại độ, chứa đầy phong phạm vương giả.
Tang gia môn quỳ trên mặt đất nhìn đến mắt không chớp, sau một hồi bình tĩnh trở lại, cuối cùng người ngoài nhắc nhở mới vội vã hồi lễ.
Lễ tất, Tiểu Châu lấy giọng điệu cực kì kính sợ khom người nói, “Lão đại, mời ngồi bên này.”
“Không cần.” Trầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phong-ai/278962/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.